Bạch Vân đạo trưởng khuyên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nó ăn thịt người, cho nên cũng nên bị người ăn, cái này chính là báo ứng, thiên lý tuần hoàn mà ngài nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhíu mày lại, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói cách khác bắt buộc phải ăn thịt tinh quái? Không ăn không đủ bình dân phẫn, không ăn chính là thẹn với thiên địa, không ăn chính là không chịu trách nhiệm với Thanh Tuyết, Thanh Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng suy nghĩ một chút, làm sao cảm giác có gì là lạ? Nhưng vẫn gật đầu nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ nói rất đúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu thở dài nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô Lượng Thiên Tôn! Đã như vậy, vì con đường tu luyện của Thanh Tuyết, Thanh Vũ, vì báo thù rửa hận cho các thôn dân, xác sói giao cho Bạch Vân đạo trưởng xử trí. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi hắn dẫn theo xác sói đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cảm thán ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ thật bần đạo không muốn ăn nó! Nhưng vì Thanh Tuyết, Thanh Vũ, bần đạo cũng chỉ có thể làm vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơm trưa là thịt sói hầm, Lý Bình An ăn miệng bóng nhẫy, thơm, thơm quá đi, chẳng những thơm còn có thể bổ dưỡng nhục thân, tăng linh khí, thật sự là đồ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai nha đầu Thanh Tuyết, Thanh Vũ ăn mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhỏ đỏ phừng phừng, ngồi trên ghế ợ một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Ăn cơm xong, mọi người nghỉ ngơi tại đại sảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thanh Phong, các ngươi nhập môn cũng một thời gian rồi, hôm nay vi sư dạy các ngươi một pháp thuật. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong phấn chấn, hiếu kì hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì là pháp thuật? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Pháp thuật chính là một loại ứng dụng của pháp lực trong cơ thể. Các ngươi đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nói thầm một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Pháp lực? Chúng ta tu luyện không phải nguyên khí sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng dậy đi ra ngoài đại sảnh, Thanh Tuyết, Thanh Vũ nhảy cẫng đuổi theo, Thanh Phong đi ở phía sau, Bạch Vân cũng tò mò theo đuôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng ở bên hồ nước phía sau viện, Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thanh Phong, Bạch Vân đứng trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An do dự một chút, nhìn về phía Thanh Phong, Bạch Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi trước đó hẳn đều đã tu luyện, ta không biết các ngươi tu luyện lực lượng gì, pháp thuật đạo môn của ta các ngươi có thể sử dụng được không thì bần đạo cũng không biết, tạm thời thử một lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong, Bạch Vân xoay người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Giờ phút này ngay cả Thanh Phong bình thường vô tư vô tâm cũng nghiêm túc, hắn rất muốn biết pháp thuật đạo môn có khác biệt gì so với công pháp mình tu luyện không. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Môn pháp thuật này là Kim Quang Thần Chú, chính là một trong những tiểu thần thông hộ thân của đạo môn. Làm cùng ta, tay kết kim quang ấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay hướng về phía trước, kết ấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thanh Phong, Bạch Vân cũng đều đưa hai tay kết ấn, bắt chước Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng pháp lực tại thể nội vẽ Kim Quang phù! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay tại trước mặt, ngón tay hoạt động tại không trung chậm rãi hội chế thành một đạo phù triện kim sắc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này chính là Kim Quang phù. Xem thật kỹ để mà học. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thanh Phong, Bạch Vân cũng đều học vẽ Kim Quang phù, bành bành bành! Phù triện liên tiếp sụp đổ, Thanh Tuyết, Thanh Vũ vẽ phù triện sụp đổ còn có thể thông cảm được, dù sao bọn họ đều là vừa mới bắt đầu tu luyện. Nhưng theo Lý Bình An suy đoán, Bạch Vân đạo trưởng cùng Thanh Phong thực lực cũng không yếu mới đúng, bọn hắn vẽ phù triện làm sao cũng hỏng cả thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đột nhiên cảm giác có lẽ Kim Quang phù cũng không đơn giản như mình tưởng tượng, mình có thể nhìn một lần liền học được, hai lần liền tinh thông, ba liền liền tùy tâm thi triển, hẳn là do có hệ thống, hoặc là lực lượng bọn hắn tu luyện không thể thi triển đạo môn pháp thuật. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phanh phanh phanh! ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn hắn lại liên tiếp vẽ mấy cái Kim Quang phù, nhưng đều không ngoài dự tính lại sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bình An vẻ mặt đau khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, cái này thật là khó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chăm chỉ luyện tập. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người luyện tập hơn phân nửa buổi chiều, Thanh Tuyết, Thanh Vũ mới miễn cưỡng vẽ ra Kim Quang phù, nhưng Bạch Vân đạo trưởng và Thanh Phong làm thế nào cũng không được, kể cả dùng nguyên khí vẽ ra phù triện cũng không có tác dụng, hai người chán ngán thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mặc kệ bọn hắn, tiếp tục dạy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện tại ta dạy cho các ngươi khẩu quyết, nghe cho kỹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bản căn. ͏ ͏ ͏ ͏
Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam giới lý ngoại, duy đạo độc tôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ bọn người kết kết ba ba thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên địa Huyền Tông, vạn khí bản căn... ͏ ͏ ͏ ͏
Theo chú ngữ niệm tụng, trên người Lý Bình An dâng lên một cỗ kim quang, giống như kim sắc hỏa diễm bừng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ lộ ra vẻ sùng bái hâm mộ. ͏ ͏ ͏ ͏
…
Thanh Phong đứng bên cạnh, ghen tỵ đánh giá Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là phòng ngự gì chứ? Một cỗ khí lãng mà thôi, tùy tiện đều có thể đánh vỡ, vẫn là nguyên khí ngưng giáp của ta lợi hại hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng con ngươi co lại, pháp thuật? Thủ ấn, chú ngữ, sau đó thả ra pháp thuật, đây quả thật là có khác biệt lớn so với các môn phái tu luyện, đáng tiếc không thể học! ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lại tu luyện một hồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vẻ mặt đau khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, cánh tay ta đau quá. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy nghỉ ngơi đi! Ngày mai tiếp tục. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cao hứng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi hấp tấp chạy đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cười với Lý Bình An cũng vội vàng đi theo Thanh Vũ, kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Vũ, ngươi chậm một chút, chờ ta với. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tỷ tỷ chạy mau, chúng ta cách sư phụ xa xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Phong, ngươi đi xem Thanh Tuyết, Thanh Vũ, chớ có để bọn hắn đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nhẹ gật đầu, đi theo Thanh Tuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng đi lên trước, đến cạnh Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có chút tin Đạo môn là tông môn thời viễn cổ, pháp môn tu luyện này khác hẳn các môn phái khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như thế đã tin tưởng? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng do dự một chút nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ, ta có một việc muốn nói với ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng cắn răng một cái, phịch một tiếng nửa quỳ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ, trước đó ta đã giấu diếm ngài, kỳ thật ta và tiểu Phong đều là tu luyện giả. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện rõ như thế ta đã nhìn ra, các ngươi cũng không có cố ý giấu diếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng cười khổ nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vốn là dự định giấu ngài, nhưng ngài lộ ra thủ đoạn siêu phàm nhập thánh, ta biết không dối gạt được, hôm nay dự định cùng ngài thẳng thắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- À! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hiếu kì nhìn về phía Bạch Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng khẽ đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta kỳ thật đang bị Thánh Đường đuổi giết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Đường? ͏ ͏ ͏