Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu, kéo theo Bạch Lang đi ở trên đường núi. Hắn đánh giá thi thể Bạch Lang một hồi, sắc mặt rối rắm. Ta có nên ăn hay không nhỉ? Nếu ăn, chắc chắn cực kỳ mỹ vị, nhưng lang này đã từng ăn thịt người... Mà không ăn lại có chút lãng phí, vẫn chưa ăn qua thịt tinh quái đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
“Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt Đại Thạch Thôn. Nhiệm vụ khen thưởng: Kim Quang Chú! Cộng thêm phương pháp luyện chế Bồi Nguyên Đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh giá nhiệm vụ: Bính! Cọ thôn dân hai bữa cơm, ngươi là heo sao?” ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An tối sầm, lập tức nói trong đầu: “Nha! hệ thống ngươi còn sống ha! Ngươi đoán ta hoàn thành nhiệm vụ bao lâu rồi? Hiện tại mới xuất hiện, ngươi thế này là bỏ rơi nhiệm vụ! Có tin ta bẩm báo Đạo Tổ không!” ͏ ͏ ͏ ͏
Hệ thống không thèm đáp lại một chữ, hiển nhiên không hề quan tâm Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An âm thầm mắng chửi một trận, sau đó mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lĩnh khen thưởng Kim Quang Chú! ͏ ͏ ͏ ͏
Nháy mắt một trận hoảng hốt, trong đầu hiện lên một cảnh tượng, một trung niên đạo sĩ mặt mày dữ tợn khiêng một cây búa thật lớn đứng ở trong sân, trước mặt trung niên đạo sĩ là một tiểu đạo sĩ rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ sợ hãi nhìn trung niên đạo sĩ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài khiêng cây búa lớn như vậy làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay vi sư dạy ngươi một loại hình pháp thuật phòng ngự, tên gọi là Kim Quang Thần Chú. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi hãy nghe cho kỹ, Thiên Địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông. Tam giới trong ngoài, duy Đạo độc tôn. Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân... Kim quang tốc hiện, phúc hộ chân nhân. Cấp tốc nghe lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự tụng niệm của trung niên đạo sĩ, trên người hắn tỏa ra một cỗ kim sắc khí thể, bốc lên như một ngọn lửa kim sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ nhìn kim quang tỏa ra từ trên người trung niên đạo sĩ, sau đó tò mò vươn tay ra chọt một chút, lập tức ai da một tiếng vội vàng thu tay lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim quang này vô cùng lợi hại, đã học được chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đây lại dạy ngươi một lần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay kết kim quang ấn, tâm nhìn Kim Quang Phù, tụng niệm Kim Quang Chú... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ cắt ngang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà, ban nãy sư phụ không dạy ta mấy cái này! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ nhếch miệng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là vi sư quên mất, vừa mới dạy đến chỗ nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ vẻ mặt khổ sở. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau ba lần, tiểu đạo sĩ miễn cưỡng thi triển ra Kim Quang Chú, trên người được bao trùm bởi một tầng kim quang nhàn nhạt, đem ra so sánh với kim quang trên người đạo sĩ thì giống nhau như đúc, lấp lánh bất phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ sắc mặt vui vẻ, ha ha cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tồi, không tồi! Tới nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ngơ ngác nằm trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ lấy qua một tảng đá lớn đè lên người tiểu đạo sĩ, sau đó lôi ra một cái đồng la không biết lấy từ chỗ nào tới, khua gõ ầm ĩ ĩ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau đến xem nào! Kim Quang Chú phá vỡ Đại Thạch, ai đi ngang qua dạo ngang qua không cần bỏ lỡ, có tiền cho tiền, không có tiền cho tràng pháo tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám đạo sĩ từ bốn phương tám hướng đi tới, tò mò vây xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ ở dưới tảng đá bi phẫn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha! tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Trung niên đạo sĩ giơ búa lớn lên, phanh một tiếng nện xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đột nhiên phục hồi lại tinh thần, cầm lòng không đậu rùng mình một cái, hắn đưa tay sờ soạng ngực mình một chút. May quá! May mà thứ mình có được chính là Hệ thống, chứ nếu mình cũng tìm phải một sư phụ không đáng tin cậy như thế, không biết có còn sống hay không! ͏ ͏ ͏
͏Lý Bình An ho khan một tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Ngưu, ngươi cũng bước vào Đạo rồi, bổn quan chủ sẽ dạy ngươi một môn pháp thuật, có thể học được bao nhiêu phải xem ở ngộ tính của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu ngừng chân lại, đột ngột quay đầu nhìn Lý Bình An đầy cảm kích, nước mắt ứa ra, quan chủ thật sự là quá tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhấn lên trên lưng trâu một cái, phi thân bay lên, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Thanh Ngưu, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem cho kỹ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vươn đôi tay, ngón giữa giao với ngón áp út, ngón trỏ, ngón út, ngón cái hợp đối duỗi thẳng: Ngón trỏ, ngón út hướng về phía trước, ngón tay cái ấn xuống phía dưới, kết thành Kim Quang Ấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn nâng Kim Quang Ấn lên giữa mày, thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Địa Huyền Tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu vạn kiếp, chứng ngô thần thông. Tam giới trong ngoài, duy Đạo độc tôn... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên người Lý Bình An ong một tiếng dâng lên một đạo kim quang, kim quang kia phừng phừng bốc lên như lửa cháy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An buông tay, dùng ngón tay quắc Thanh Ngưu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi công kích ta thử xem! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu lắc lắc đầu, theo bản năng lui về phía sau một bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần cố kỵ, đây là ta dạy ngươi pháp thuật phòng ngự, ngươi không thương tổn được ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu do dự, không dám công kích Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Ngưu, nghe lời! ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể Thanh Ngưu run lên, nó tiến lên hai bước, dùng một chân đá nhè nhẹ Lý Bình An một cái, “đương” một tiếng chấn vang, cả người Thanh Ngưu lập tức run bắn lên, nó vội vàng đạp một chân xuống đất ổn định cơ thể, mà xác lang trên người nó cũng rơi xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An âm thầm cảm nhận một chút, ngay tại thời điểm Thanh Ngưu công kích, toàn bộ kim quang nơi bị công kích đều có xu thế kích động, kim quang nơi bị công kích như dày thêm, đồng thời còn có hiệu quả bắn ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôi! Nếu Thanh Ngưu ngươi không muốn công kích ta, thì hôm nay liền đến đây thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn tiến lên khom lưng nhặt xác lang lên, người nhẹ nhàng cưỡi lên trên lưng Thanh Ngưu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu cúi đầu nhìn hai móng trước của mình, chậm rãi trầm tư đi về phía trước, vừa nãy quan chủ là phản đòn thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cưỡi trên lưng Thanh Ngưu, trong lòng nói: “Lấy ra phương pháp luyện chế Bồi Nguyên Đan.” ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu liền hiện lên một tình cảnh mới, lần này là một lão đạo sĩ dạy tiểu đạo sĩ luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão đạo sĩ cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ta muốn luyện đan cần có lò luyện đan, nếu không có lò luyện đan làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu đạo sĩ vui sướng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, huyết luyện! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão đạo sĩ vừa lòng gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai, hôm nay vi sư sẽ dạy ngươi cách luyện chế đan dược dưới tình huống không có lò luyện đan. Liền lấy Bồi Nguyên Đan làm ví dụ đi! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An tối xuống, lại là huyết luyện, hệ thống thật ác độc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tại một nơi sâu trong Thương Man sơn mạch mấy vạn dặn, núi non san sát, mấy mù vờn quanh, hung cầm bay cao hơn mây, dị thú gào rống trong núi rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đó, có mấy ngọn núi lớn được nối với nhau bằng cầu treo, xích sắt ngang trời xuyên mây mà qua, một sự kiến tạo mà sức người không thể làm nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mỗi một đỉnh núi đó đều kiến tạo hơn mười tòa cung điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên ngọn núi ở trung tâm, một nam tử trung niên mặc y phục màu tím đang ngồi thả câu bên bờ hồ, trên mặt cỏ phía sau hắn có một đầu cự xà, một đầu lang, một đầu viên hầu đang chơi đùa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử trung niên đột nhiên biến sắc mặt, hắn vung tay lên, trước mặt lập tức xuất hiện một hình ảnh, hình ảnh bên trong chính là cảnh Bạch Lang Tế Linh bị Lý Bình An giết chết, Bạch Lang sắc mặt dữ tợn ra sức giãy giụa, cuối cùng không cam lòng ngã xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử trung niên bỗng nhiên đứng lên, gầm thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật can đảm! ͏ ͏ ͏ ͏
Phanh! Ao hồ ầm ầm vỡ nứt, vô số bọt nước bắn lên văng khắp nơi, hóa thành một cơn mưa trong phút chốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Lang nằm trên cỏ ngẩng đầu rống lên một tiếng, một trận gió to thổi tới, cuốn nước mưa bay ra ngoài, trên người mọi người không dính chút nước nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên hầu khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, tiểu Bạch đã chết? ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử trung niên sắc mặt lạnh như băng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Bạch là linh thú đi theo ta sớm nhất, lại vì bị thương quá nặng trong quá trình chiến đấu, tu vi khó có thể tăng tiến được nữa, nên mới ra khỏi Ngự Thú Tông, đến núi non ngoài kia sinh sống, không ngờ lại bị người ta giết chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Lang hung ác mở miệng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ nhân, tu luyện giả trong núi không có ai dám đắc tội Ngự Thú Tông chúng ta, hẳn là người từ bên ngoài đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử trung niên đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tra! Sau đó giết! Gia tộc liên quan không được để sót! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Lang nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó xoay người chạy vội ra ngoài, bay lên trời, đạp gió mà đi. ͏ ͏ ͏ ͏