Cô không thể tự ép bản thân hòa nhập vào một gia đình vốn đã hoàn hảo từ trước.
Tất nhiên, trừ Thời An ra. Hôm nay cô xem cuộc đua này không vì lý do gì khác, chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy Thời An xuất hiện trên màn hình trực tiếp.
Thời An, Thời Dung Cảnh và Bạch Tĩnh ngồi trong phòng VIP xem cuộc đua, nhìn thấy Thời Diễm bị Trương Chính kèm chặt không thể vượt lên.
Bạch Tĩnh ngồi cạnh bàn tay nắm chặt ghế ngồi, dán mắt vào màn hình để không bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào. Lúc thấy Thời Diễm mãi vẫn chưa thể vượt lên, lòng cô ta chợt nặng trĩu.
"An An này, Trương Chính thật quá đáng! Anh ta cứ kèm chặt không cho Thời Diễm vượt lên trước!"
Bạch Tĩnh đập bàn ra vẻ tức giận, rồi quay sang an ủi Thời An:
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
"Mà An An, em với anh Thời Cảnh cũng đừng lo lắng quá, anh Thời Diễm chắc chắn sẽ vượt lên thôi!"
Bạch Tĩnh nói xong thì âm thầm quan sát nét mặt của hai người. Không nhìn thì thôi, vừa quay lại nhìn cô ta đã sững người! Thời An với Thời Dung Cảnh chẳng may mảy sốt sắng chút nào.
Ơ kìa, té ra nãy giờ chỉ có mình cô ta lo lắng cho Thời Diễm thôi hả, Bạch Tĩnh ngơ ngác hỏi:
"An An, bộ em không lo cho anh Thời Diễm sao?"
Thời An liếc cô ta một cái, hỏi lại: "Tại sao phải lo?"
Hơn nữa cô cũng không hiểu, tại sao Bạch Tĩnh lại cho rằng hành vi của Trương Chính là quá đáng.
Trong thi đấu không có tình bạn, chỉ có thắng thua, hai phe đang tranh đấu thì anh không thắng sẽ là tôi thắng.
Việc Trương Chính dẫn trước rồi chặn đầu anh Ba là một chiến thuật hết sức bình thường, nếu đổi là anh Ba dẫn trước thì anh ấy cũng làm thế thôi.
Không hiểu sao Bạch Tĩnh lại nhắc đến một chuyện hiển nhiên như này, sau cùng Thời An kết luận rằng Bạch Tĩnh sống trong giới thượng lưu quá lâu nên mới không hiểu được thế giới bên ngoài.
Bạch Tĩnh nghẹn họng, nếu hai người kia đều không quan tâm thì cô cũng chẳng hơi đâu lo chuyện bao đồng.
Lúc ngồi xuống, Bạch Tĩnh bất ngờ trông thấy Thời Dung Cảnh liếc nhìn mình, cô ta chợt căng thẳng, đôi tay trắng nõn siết chặt vào nhau đặt trên đùi.
Thời Dung Cảnh nhìn Bạch Tĩnh một lúc, thấy cô ta căng thẳng như thế bèn dời mắt sang chỗ khác. Bây giờ, anh chẳng dám nhìn phụ nữ lâu thêm chút nào, thậm chí lắm lúc còn né tránh khi gặp.
Anh sợ bản thân sẽ vướng vào những rắc rối không cần thiết.
Thời An không nhìn thấy động tác của hai người họ do cô ngồi ở đằng trước, còn hai người kia lần lượt ở bên cạnh và phía sau cô. Nhìn Thời An có vẻ bình thản thế thôi nhưng trong lòng lại đang vô cùng lo lắng.
Lý do của nỗi lo này không phải vì Thời Diễm bị tụt lại phía sau, mà cô lo không biết Trương Chính sẽ ra tay vào lúc nào.
Với hạng người độc ác nham hiểm như Trương Chính, Thời An cảm giác anh ta chắc chắn không chỉ có một tầng kế hoạch, có thể là rất nhiều tầng. Điều này khiến cô cảm thấy cực kỳ bất an.
【Bây giờ phải làm sao đây? Có nên làm gì đó không nhỉ, mình sợ anh Ba sẽ gặp chuyện mất.】
【Giờ mới biết cảm giác một giây dài như một năm là gì rồi, cuộc đua này làm mình cảm giác như đi trên băng mỏng ý...】
【Không được, chờ đến khi kết thúc cuộc đua, mình phải tìm vài nam người mẫu massage thư giãn một tý mới được!】
Thời Dung Cảnh nhìn vẻ mặt thản nhiên của Thời An, nhưng lòng lại nghe thấy suy nghĩ của con bé. Anh cảm thấy hơi khó chịu, hình như An An quan tâm em Ba hơn thì phải.
Anh bèn nhắn tin bảo trợ lý mang ít đồ ăn tới.
Lúc trợ lý tới, Thời Dung Cảnh từ từ đứng dậy, giọng điệu lười biếng vang lên:
"An An, em lại đây ăn chút gì đi, đừng nhìn mãi như thế! Trận này thằng Ba mà thua, sau này chó gặp cũng phải cười nó hai tiếng."
Bạch Tĩnh nghe xong không nhịn được mà phì cười. Cô ta lấy tay che miệng lại, rồi đứng dậy một cách từ tốn, thanh thoát.
Cô ta bước từng bước đến bên Thời Dung Cảnh, đầu hơi cúi xuống che giấu ánh mắt nóng bỏng của bản thân, cố gắng kiềm chế cảm xúc đang dâng trào trong lòng mà nói:
"Càm ơn anh Dung Cảnh."
Thời Dung Cảnh không nói nhiều. Điện thoại di động đột nhiên reo lên, anh liền xoay người đi ra ngoài để nghe máy.
Thời An chẳng lạ gì thái độ của Bạch Tĩnh. Cô ở cạnh Thời Dung Cảnh đã thấy nhiều người phụ nữ như vậy rồi. Vậy nên giờ chỉ có thể thở dài thầm cảm khái, đúng là mị lực của soái ca.
Trong lòng cô thầm ước, má nó, kiếp sau cô muốn trở thành đàn ông!
————
Lúc này, cuộc đua đang diễn ra hết sức kịch tính, không ai nhường ai. Tuy hiện tại Trương Chính vẫn đang dẫn đầu nhưng xe của Thời Diễm lại bám sát ở phía sau.
Hệt như một mũi tên đã lên dây.
Chỉ cần Thời Diễm có cơ hội thì sẽ lập tức vượt mặt đối thủ!
Những người có mặt tại trường đua đều hồi hộp chờ đợi khoảnh khắc đó, người ngoài chỉ thích sự náo nhiệt, còn dân trong nghề thì hiểu rõ bản chất cuộc đua.
Cư dân mạng chỉ chú ý đến xuất thân ấn tượng của Thời Diễm nhưng dân trong giới thì biết rõ thực lực của anh.
Mặc dù trong những cuộc đua trước, tài năng của anh vẫn chưa nổi bật lắm nhưng gần đây nghe đồn anh đã chăm chỉ tập luyện, hiện giờ hiệu quả rất rõ ràng.
Nhóm khán giả lâu năm và bình luận viên đều nhận ra với khả năng hiện tại của Thời Diễm có thể đứng đầu cả nước.
Trong nước không ai sánh bằng!
Trong lúc mọi người đang nín thở chờ đợi, bình luận viên trên sân bỗng dưng khích động cầm micro nhảy lên hét:
"Vừa rồi, tay đua Trương Chính đã mắc một lỗi nhỏ, Thời Diễm đã lập tức nắm lấy cơ hội mà vượt qua một cách hoàn hảo. Phần khói xe vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp lưu giữ khoảnh khắc vừa rồi! Màn này cực kỳ xứng đáng nhận một tràng pháo tay thưa quý vị!!!"
Ngay khi bình luận viên cất lời thì cả trường đua bùng nổ những tràng vỗ tay nồng nhiệt, đồng thời khán giả trên mạng cũng không ngừng bình luận đỉnh đỉnh đỉnh (666).
Tuy nhiên, vẫn còn vài người ở hiện trường tin rằng Trương Chính nhất định sẽ giành chiến thắng.
Em gái gã Trương Dao cũng nghĩ như thế, nghe xung quanh hô hào "Thời Diễm đỉnh của chóp" thì chỉ cười khẩy, không tỏ ra mặn mà lắm.
Vượt lên khi người khác gặp sai sót thì có gì hay ho! Sao bây giờ lại có nhiều người kém hiểu biết thế nhỉ, chắc còn chẳng học đến cấp hai.
Chung quanh toàn những lời ca ngợi Thời Diễm khiến Trương Dao cảm thấy cực kỳ khó chịu. Cô ta đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, chợt nhớ tới người bạn thân Bạch Tĩnh của mình đâu. Trương Dao dừng bước, đảo mắt nhìn quanh tìm bóng dáng của đối phương, nhưng vẫn không thấy.
Trương Dao gọi điện thoại nhưng đối phương lại cúp máy ngay lập tức, chẳng bao lâu thì nhắn lại một tin:
[Đến ngay đây]
Trương Dao ngồi đại một chỗ chờ Bạch Tĩnh, chẳng mấy chốc đã thấy Bạch Tĩnh hớt hải chạy đến. Trương Dao thắc mắc hỏi:
"Tĩnh à, cậu đi đâu thế?"
Bạch Tĩnh biết Trương Dao không muốn nghe thấy tên Thời An, cũng qua loa lấy đại một lý do nào đó:
"Mới nãy bụng mình hơi khó chịu nên đi vệ sinh một lát."
"Bạch Tĩnh, sao cháu lại ở đây?"
Chợt một giọng trầm thấp vang lên, Bạch Tĩnh nghe thấy gọi tên mình thì quay đầu lại nhìn, cô ta trông thấy một người đàn ông trung niên râu ria xồm xào, ăn mặc luộm thuộm đi tới.