Ánh mắt cô ta hướng về phía xa, nơi Thời An đang đứng, trong mắt tràn đầy sự thù hận. Cô ta kéo cổ Trương Chính lại: "Anh, nhớ đấy, phải giành được chức vô địch. Em không cần thứ gì khác!"
Trương Chính cực kỳ cưng chiều em gái, anh khẽ chạm vào mũi cô ta, ánh mắt dịu dàng: "Yên tâm, anh nhất định sẽ mang cúp vô địch về cho em."
Trương Dao lúc này mới hài lòng mỉm cười ngọt ngào, đầu tựa vào vai anh trai. Nhưng trong đầu cô lại không ngừng suy nghĩ về những lời mà bạn thân Bạch Tĩnh vừa nói với mình.
"Dao Dao, cậu biết không? Nhà họ Thời là gia đình quyền thế nhất nhì ở Giang Thành. Cậu ở địa bàn của họ mà gây sự thì có lợi gì chứ? Tự suy nghĩ kỹ đi!"
Trương Dao không phải kẻ ngốc, cô hiểu rõ ý của Bạch Tĩnh.
Nếu không có được hậu thuẫn mạnh mẽ, thì phải tìm cách khác để giành lại thể diện.
Hôm nay, cuộc đua của anh trai cô chính là cơ hội. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ thấy ai có thể đánh bại anh trai mình trong đua xe.
Dù nhà họ Thời quyền lực đến đâu, họ cũng không thể gian lận, đổi trắng thay đen trong một cuộc thi công bằng như thế này.
Chờ đến khi cuộc đua kết thúc, cô muốn xem Thời An còn có thể kiêu ngạo thế nào!
Thời An đang cổ vũ cho Thời Diễm, nhưng cô luôn cảm thấy có một ánh mắt nóng bỏng đang dõi theo mình. Cô nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện ra Trương Dao.
Bên cạnh cô ta vẫn là Trương Chính – người mà cô ghét cay ghét đắng. Quả thật, không phải gia đình nào cũng đáng yêu, tính cách của hai người này đều khiến người khác ghê tởm!
Thật là một cặp "anh em tốt"!
Trương Dao nhận thấy Thời An phát hiện ra mình, cô ta không hề ngại ngùng mà còn ưỡn ngực, đối mặt trực tiếp với ánh nhìn của Thời An.
Cô ta dùng khẩu hình miệng nói ra một câu: "Chờ khóc đi!"
Thị lực của Thời An rất tốt, dễ dàng nhận ra câu nói đó. Thời An chỉ khẽ cười nhạt, không hề để tâm đến những kẻ đầu óc có vấn đề.
"Cuộc đua sắp bắt đầu rồi!"
Nhân viên sân đấu bắt đầu dọn dẹp những người không liên quan ra ngoài. Sau khi chào tạm biệt Thời Diễm, Thời An bước đến khu VIP để tìm Thời Dung Cảnh.
Vừa đến cầu thang, Thời An bắt gặp Bạch Tĩnh đứng ở một góc, dường như đang đợi ai đó.
Thấy Thời An, khuôn mặt Bạch Tĩnh ngay lập tức rạng rỡ nụ cười.
Cô ta bước nhanh đến bên Thời An, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, giọng điệu ngọt ngào: "An An, em đừng giận nhé, Dao Dao tính hơi nóng chút thôi. Chị đã mắng cô ấy rồi."
Bạch Tĩnh thân mật nói chuyện cùng Thời An: "Em đến đây một mình à?"
Về chuyện của Trương Dao, Thời An chẳng bận tâm chút nào. Đối với cô, đó chỉ là một cô gái cứng đầu, cần phải đánh một trận mới biết điều.
Giọng Thời An thản nhiên: "Anh Ba đua xe, em đến cổ vũ cho anh ấy."
Thời An quan sát biểu cảm của Bạch Tĩnh. Khi Bạch Tĩnh đi cùng Trương Dao, lúc nhìn thấy cô thì đối phương có vẻ rất ngạc nhiên.
Nhưng giờ đây, gương mặt cô ấy lại hiện lên một chút mong đợi, không biết có phải là do Thời An nhìn nhầm hay không.
"An An, chị có thể cùng em xem đua xe không?"
Bạch Tĩnh đề nghị. Thời An không lập tức đồng ý, cô im lặng vài giây.
Bạch Tĩnh nhanh chóng hiểu ý, vội vàng giải thích: "Dao Dao sẽ không đến đâu, chỉ có mình chị thôi. Cô ấy bận việc rồi."
Thời An không nói gì, tiếp tục bước đi.
Không phản đối tức là đồng ý. Bạch Tĩnh nhanh chóng theo bước Thời An.
Thời An không có cảm giác ghét bỏ hay thích thú với Bạch Tĩnh. Để cô ấy đi theo cũng chỉ vì nể mặt cha cô– Thời Phong mà thôi.
Khi vào đến phòng, Thời An vặn tay nắm cửa, Bạch Tĩnh cũng theo đó bước vào.
Thấy trong phòng có thêm một người, ánh mắt Bạch Tĩnh lóe lên một chút ngạc nhiên, nhưng có vẻ cô ta đã đoán trước được điều này.
Thời Dung Cảnh vắt chéo đôi chân dài, ngồi trên ghế sofa sang trọng. Anh liếc nhìn người phụ nữ đứng sau Thời An, trong đầu tự động hiện lên những ký ức về cô ta.
Giọng nói trầm thấp của Thời Dung Cảnh vang lên: "Con gái của chú Bạch – Bạch Tĩnh."
Gương mặt đẹp trai không góc c.h.ế.t của anh nở nụ cười nhẹ, khóe môi cong lên, chậm rãi nói: "Đến rồi thì ngồi đi."
Thời Dung Cảnh lịch thiệp mời. Bạch Tĩnh - người thường ngày rất tự tin, bỗng trở nên lúng túng. Cô ta nói lắp: "Vâng... vâng ạ."
"3."
"2."
"1."
Một tiếng s.ú.n.g nổ vang, đánh dấu sự bắt đầu của cuộc đua.
Cuộc đối đầu cuối cùng giữa Thời Diễm và Trương Chính chính thức bắt đầu. Chiếc xe đua đỏ rực của Thời Diễm mang đầy sự phóng khoáng, trong khi chiếc xe màu tím của Trương Chính như ẩn chứa sấm sét, khiến người ta kinh hãi!
Những người theo dõi cuộc đua không chỉ là khán giả có mặt tại trường đua. Trên mạng, rất nhiều người đều đang ngồi trước màn hình điện thoại hoặc máy tính, hào hứng theo dõi trận đấu được phát sóng trực tiếp.
Tại các quảng trường lớn, mọi người bàn tán sôi nổi về việc ai sẽ là nhà vô địch toàn quốc năm nay.
Cuộc đua xe năm nay thu hút sự chú ý gấp nhiều lần so với mọi năm, không chỉ vì Trương Chính là một tay đua nổi tiếng trên mạng.
mà còn bởi sự góp mặt của Tam thiếu gia nhà họ Thời - Thời Diễm.
Ngoại hình điển trai và phong cách đua xe cuốn hút của anh càng khiến anh trở thành tâm điểm chú ý của trận đấu.
Với xuất thân danh giá và ưu thế vượt trội, rất ít người có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của cuộc đối đầu này.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Cuộc đua bắt đầu, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh trực tiếp quá trình thi đấu của hai tay đua.
"Vèo!"
Ngay từ khi xuất phát, Trương Chính đã thể hiện sức bùng nổ mạnh mẽ. Chiếc xe đua của anh ta như một tia chớp lao vút đi. Màn hình lớn chỉ kịp lóe lên, khán giả chưa kịp phản ứng thì xe Trương Chính đã biến mất khỏi tầm mắt!
Trong vòng một phút đầu tiên, Trương Chính chiếm thế thượng phong, hoàn toàn áp đảo bỏ xa đối thủ.
Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện một chiếc xe đua màu đỏ rực của Thời Diễm. Anh đang bám sát ngay sau đuôi xe của Trương Chính. Thời Diễm liên tục lạng lách, cố gắng tìm cơ hội vượt qua Trương Chính.
Khoảnh khắc chỉ kéo dài trong một giây, nhưng Thời Diễm không nắm bắt được cơ hội. Trương Chính không dễ dàng để cho anh vượt qua.
Chiếc xe tím chặn ngang, không cho Thời Diễm bất kỳ cơ hội nào để vượt lên. Hai người cứ thế bám đuổi sát sao nhau trong một thời gian dài.
Thời Diễm chỉ có thể kiên nhẫn theo sau, chờ cơ hội khác để vượt lên.
"Ù hú! Anh tôi giỏi quá!!!"
Trương Dao nhảy khỏi ghế, reo hò phấn khích, ánh mắt tràn đầy vẻ đắc thắng. Cô nhìn chằm chằm vào màn hình, nơi tên của anh trai mình đang đứng đầu bảng xếp hạng.
Cô không thể nén niềm vui. Cô ta vô thức tìm kiếm bóng dáng của Thời An trên khán đài, chắc chắn lúc này Thời An đang sợ hãi lắm, có khi còn lo lắng nhìn anh trai vô dụng của mình. Ha ha ha!
————
"Sếp ơi! Người đang thi đấu là anh trai ruột của sếp đấy, sao sếp không ra cổ vũ cho anh ấy?"
Trong quán bar, một đàn em tò mò hỏi Thời Mặc khi thấy cô đang xem buổi phát trực tiếp trận đua của Thời Diễm.
Giọng Thời Mặc thờ ơ, hỏi ngược lại: "Tại sao tôi phải ra cổ vũ cho anh ta?"
Người đàn em cứng họng, mãi mới ấp úng nói tiếp: "Thế tại sao sếp lại xem buổi thi đấu trực tiếp của anh ấy?"
"Ai nói tôi xem vì để cổ vũ anh ta?"
Thời Mặc không hiểu, tại sao đàn em của cô lại nghĩ cô có quan hệ tốt với Thời Diễm. Đối với cô, Thời Diễm hay thậm chí là cả gia đình họ Thời đều chỉ là những người xa lạ có cùng huyết thống đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời cô mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT