3.
Tôi thở hổn hển, cuối cùng có thể chạy tới phòng học trước khi tiếng chuông vang lên, sau đó ghé vào vị trí cuối cùng trong hàng bắt đầu thở mạnh.
Lục Tu Tề nâng mí mắt lên nhìn tôi một cái, rất nhanh lại xoay người sang chỗ khác, ghé vào bàn bắt đầu ngủ.
Mọi người trong lớp đều không thích Liễu Thanh Thanh, vì thế chủ nhiệm lớp xếp cho cô ấy ngồi cạnh thùng rác, hàng cuối cùng của lớp học.
Trung học Giang Nam của chúng tôi là trường trung học tốt nhất thành phố, học sinh trong trường không phải là giàu có thì cũng xuất thân cao quý.
Mà Lục Tu Tề là được đặc biệt tuyển vào nhờ có thành tích xuất sắc trong thể thao, gia cảnh cũng nghèo khó giống như nhà của Liễu Thanh Thanh.
Vì thế, vị trí kém cỏi nhất trong lớp này đương nhiên sẽ giành cho hai người bọn họ.
Hai người này bình thường một người ngủ, một người phát ngốc, cũng coi như nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng mà tôi đến rồi, dĩ nhiên là đã phá vỡ sự yên tĩnh giữa hai người bọn họ.
“Lục Tu Tề, cậu có ăn trứng gà không?”
Tôi móc ra từ trong túi áo hai quả trứng gà đưa cho Lục Tu Tề, thuận tiện để trên bàn của cậu ấy một hộp sữa bò.
Nếu quyết định giảm béo, phải bắt đầu từ chế độ ăn uống.
Điều kiện trong nhà Liễu Thanh Thanh không tốt, nhưng cha mẹ lại vô cùng chiều chuộng cô ấy, bản thân mình thắt lưng buộc bụng, toàn bộ tiền bạc đều tiêu lên người cô ấy.
Liễu Thanh Thanh rất nhiều, chỉ riêng cơm sáng đã ăn năm sáu quả trứng gà, hai hộp sữa bò, lại thêm bốn năm cái bánh bao.
Lục Tu Tề xoay người cẩn thận đánh giá ta một hồi, sau đó cười nhạp: “Liễu Thanh Thanh, không phải cậu thích tớ đấy chứ?”
Tôi không biết nói gì mà nhìn hắn.
Lục Tu Tề cùng với Thẩm Bắc Thần là hai người được các bạn nữ trong trường học coi là hai hot boy của trường, mọi người thường vì tranh luận ai trong hai người đẹp trai hơn mà cãi nhau ầm ĩ.
Không giống với Thẩm Bắc Thần đẹp trai kiểu ôn nhu dịu dàng thanh lịch, toàn thân Lục Tu Tề đều phát ra vẻ vô lại, mặt mày sáng sủa, chiếc mũi vừa cao vừa thẳng, còn có làn da nâu màu lúa mạch.
Không thể nghi ngờ là cậu ấy cũng đẹp trai, nhưng chút đẹp trai này trong khí chất kiệt ngạo khó thuần khiến cho cậu ấy có dáng vẻ rất lưu manh.
4.
“Cậu yên tâm đi, tớ không thích con trai.”
Tôi uống sữa bò, lấy bánh bao từ trong cặp sách ra ném cho cậu ấy.
“Tớ muốn bắt đầu giảm béo, ăn không hết thì rất tiếc, nhà ai cũng vất vả, rốt cuộc chúng ta cũng ngồi cùng bàn lâu như vậy, có lời cho cậu!”
Hồi học cấp hai, cha mẹ của Lục Tu Tề đã gặp tai nạn xe cộ mà mất, cậu ấy sống với ông bà nội.
Nghe các bạn trong lớp kể lại, ông bà nội cậu ấy cũng lớn tuổi, cậu ấy lại tập thể thao, ngày nào cũng phải đi huấn luyện.
Nhiều khi lên lớp tôi thường xuyên nghe thấy tiếng lục cục phát ra từ trong bụng của Lục Tu Tề.
Lục Tu Tề thu hồi lại thái độ không thèm để ý, nghiêm túc nhìn ta một cái: “Được rồi, vậy thì tớ cố ăn giúp cậu vậy!”
Sau khi tôi uống xong sữa bò thì nhìn về phía chỗ ngồi của mình.
Thật kỳ lạ, sắp đến giờ học rồi, vì sao Liễu Thanh Thanh còn chưa tới?
Chúng tôi trao đổi thân thể đã lâu như vậy rồi, cô ấy còn chưa đến muộn lần nào, không phải là bị bệnh đấy chứ?
Tôi gửi tin nhắn cho bản thân mình, không ai trả lời, gọi điện thoại cũng không có ai nghe.
Lục Tu Tề lại nhẹ nhàng đá vào chân tôi.
Trường học không cho phép học sinh mang theo điện thoại, trước khi chủ nhiệm lớp đi tới, tôi vội vàng cất điện thoại di động vào trong túi xách.
Tôi mất hồn mất vía suốt cả một tiết tự học, ngày hôm qua Liễu Thanh Thanh còn nói chuyện với tôi đến khuya, cô ấy thề thốt là đã tìm được cách, trong tuần này chúng ta có thể đổi lại thân thể cho nhau rồi.
Vừa đến lúc tan học, ta vội đi nhanh đến chỗ chủ nhiệm lớp đang ngồi.
“Thưa thầy, Trần Nghiên Hạ đâu rồi, vì sao bạn ấy không đi học ạ?”
Chủ nhiệm lớp đầu trọc kinh ngạc nhìn ta một cái, có vẻ cũng không nghĩ ra Liễu Thanh Thanh có liên quan gì với thiên chi kiêu nữ Trần Nghiên Hạ.
“Bạn ấy chuyển trường rồi!”
Giữa ngày hè nóng nực, ta lại cảm thấy giống như bị rơi vào hầm băng.
“Chuyển… Chuyển trường ư?”
Thầy chủ nhiệm lớp đẩy đẩy mắt kính trượt trên mũi: “Cả nhà Trần Nghiên Hạ đều chuyển đi Mỹ rồi, tuần trước bạn ấy đã làm xong thủ tục, mấy bạn học trong lớp còn tổ chức một buổi tiệc tạm biệt nữa, em không biết ư?”
Những lời tiếp theo tôi đã không nghe thấy nữa, bởi vì tôi bị hôn mê bất tỉnh.
Trước khi nhắm mắt lại, hình như tôi nhìn thấy Lục Tu Tề vội vàng chạy tới phía tôi.
4.
“Cậu yên tâm đi, tớ không thích con trai.”
Tôi uống sữa bò, lấy bánh bao từ trong cặp sách ra ném cho cậu ấy.
“Tớ muốn bắt đầu giảm béo, ăn không hết thì rất tiếc, nhà ai cũng vất vả, rốt cuộc chúng ta cũng ngồi cùng bàn lâu như vậy, có lời cho cậu!”
Hồi học cấp hai, cha mẹ của Lục Tu Tề đã gặp tai nạn xe cộ mà mất, cậu ấy sống với ông bà nội.
Nghe các bạn trong lớp kể lại, ông bà nội cậu ấy cũng lớn tuổi, cậu ấy lại tập thể thao, ngày nào cũng phải đi huấn luyện.
Nhiều khi lên lớp tôi thường xuyên nghe thấy tiếng lục cục phát ra từ trong bụng của Lục Tu Tề.
Lục Tu Tề thu hồi lại thái độ không thèm để ý, nghiêm túc nhìn ta một cái: “Được rồi, vậy thì tớ cố ăn giúp cậu vậy!”
Sau khi tôi uống xong sữa bò thì nhìn về phía chỗ ngồi của mình.
Thật kỳ lạ, sắp đến giờ học rồi, vì sao Liễu Thanh Thanh còn chưa tới?
Chúng tôi trao đổi thân thể đã lâu như vậy rồi, cô ấy còn chưa đến muộn lần nào, không phải là bị bệnh đấy chứ?
Tôi gửi tin nhắn cho bản thân mình, không ai trả lời, gọi điện thoại cũng không có ai nghe.
Lục Tu Tề lại nhẹ nhàng đá vào chân tôi.
Trường học không cho phép học sinh mang theo điện thoại, trước khi chủ nhiệm lớp đi tới, tôi vội vàng cất điện thoại di động vào trong túi xách.
Tôi mất hồn mất vía suốt cả một tiết tự học, ngày hôm qua Liễu Thanh Thanh còn nói chuyện với tôi đến khuya, cô ấy thề thốt là đã tìm được cách, trong tuần này chúng ta có thể đổi lại thân thể cho nhau rồi.
Vừa đến lúc tan học, ta vội đi nhanh đến chỗ chủ nhiệm lớp đang ngồi.
“Thưa thầy, Trần Nghiên Hạ đâu rồi, vì sao bạn ấy không đi học ạ?”
Chủ nhiệm lớp đầu trọc kinh ngạc nhìn ta một cái, có vẻ cũng không nghĩ ra Liễu Thanh Thanh có liên quan gì với thiên chi kiêu nữ Trần Nghiên Hạ.
“Bạn ấy chuyển trường rồi!”
Giữa ngày hè nóng nực, ta lại cảm thấy giống như bị rơi vào hầm băng.
“Chuyển… Chuyển trường ư?”
Thầy chủ nhiệm lớp đẩy đẩy mắt kính trượt trên mũi: “Cả nhà Trần Nghiên Hạ đều chuyển đi Mỹ rồi, tuần trước bạn ấy đã làm xong thủ tục, mấy bạn học trong lớp còn tổ chức một buổi tiệc tạm biệt nữa, em không biết ư?”
Những lời tiếp theo tôi đã không nghe thấy nữa, bởi vì tôi bị hôn mê bất tỉnh.
Trước khi nhắm mắt lại, hình như tôi nhìn thấy Lục Tu Tề vội vàng chạy tới phía tôi.