Nói xong lời này, lúc Phương Nghị vẫn còn mờ mịt chưa hiểu gì, Lục Vệ Quốc đã bước nhanh rời đi.
Lời vừa rồi rốt cuộc là có ý tứ gì? Phương Nghị vừa suy tư, tầm mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm bóng dáng hắn thật lâu không có dời đi.
Lục Vệ Quốc có thể lớn lên, hẳn là có công lao của cha mẹ nuôi, nhưng sao nghe ý tứ mà hắn biểu đạt lại có chút không quá thích hợp…
Phương Nghị không muốn lại đoán mò, bước chân đang đi về nhà khách lại chuyển hướng.
Vẫn là đi điều tra mọi việc cho rõ ràng đã, đến lúc đó trở về thủ đô mới có thể báo cáo công việc.
Bởi vì việc này, Phương Nghị cơm tối cũng không muốn ăn định xoay người đi điều tra.
Nhưng nhìn thấy sắc trời cũng nhanh tối rồi, anh ta chỉ có thể đi về nhà nghỉ, sốt ruột đến nỗi tim gan cồn cào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play