Phương Nghị thở dài, nhìn chằm chằm đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh của hắn, chậm rãi đã mở miệng: “Cậu rất giống với một người tôi quen biết."
Lục Vệ Quốc bỗng dưng ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đang giả vờ bình tĩnh của anh ta.
Hắn tạm thời còn không biết cậu ấy muốn nói gì, cho nên cách làm sáng suốt là duy trì trầm mặc.
Phương Nghị nhẹ nhàng thở ra, nhắm chặt đôi mắt sau đó lại mở ra lần nữa, nói: “Tôi biết khả năng cậu cũng không hiểu, nhưng ý tôi muốn nói chính là, tôi hoài nghi người tôi biết có quan hệ huyết thống với cậu.”
Lúc này Lục Vệ Quốc thật sự không hiểu, cảm thấy đầu óc giống như bao phủ một tầng sương mù, thấy không rõ nhưng lại có chút manh mối muốn nắm bắt.
Trong nội tâm Phương Nghị là xác định trăm phần trăm mình không có tìm lầm người, vì thế chậm rãi mở miệng,
“Tôi có quen biết một vị lão đồng chí, thật lâu trước kia bởi vì một số nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó mà lạc mất con trai cùng cháu trai, tôi tra được lúc trước bọn họ đã đến thị trấn An Bình, cũng là ở chỗ này bỗng nhiên chặt đứt mọi tin tức……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play