Chương 61: Thường Tuyết Cầm
Cả hai thứ cô đều không có, cho nên không thể nấu cơm, trước mắt cô chỉ có thể tạm thời đối phó một chút, để vài ngày nữa chờ tin tức của Vương Dã xem sao.
Buổi tối Lý Tư Vũ ngủ mà lạnh run, cô đắp thêm hai lớp chăn bông mới xem như đỡ lạnh một chút, thế này không được rồi.
Nếu cứ tiếp tục sống như này chắc chắn cô sẽ bị phong thấp xương cốt mất.
Không có than đá thì dùng điện cũng được, trong phòng không có ổ cắm, nhưng mà có đèn điện.
Lúc này cô không biết dẫn dây điện, chỉ có thể lại đi hỏi Vương Dã, đến lúc đó có điện thì cô có thể dùng đệm sưởi bằng điện, ít nhất sẽ không cần ngủ mỗi chiếc chăn lạnh lẽo như thế này.
Từ nhà nghỉ đơn sang trọng, đến những ngôi nhà đất ở nông thôn, rồi giờ là nhà thuê gạch đất.
Lý Tư Vũ không thể không cảm thán, tất cả giống như một giấc mơ...
Mấy ngày tiếp theo, khả năng thích ứng của Lý Tư Vũ hoàn toàn bùng nổ. Mỗi ngày đi làm tan tầm, cô lại đến thu dọn ổ nhỏ, ra vẻ như bản thân rất thỏa mãn.
Đương nhiên cô không muốn một cuộc sống đơn giản như vậy.
Dù sao Lý Tư Vũ hiện tại, cùng lắm chỉ là một công nhân tạm thời nho nhỏ của xưởng quặng mà thôi.
Cuộc cách mạng sẽ còn phải tiếp tục!
Ít nhất trước mắt cô cần trở thành công nhân chính thức, có trợ cấp tiền lương cao một chút, như vậy mới được?
Sáng hôm đó, Lý Tư Vũ đang sửa sang lại tài liệu Hách Kiến Hồng giao cho cô, thì nghe thấy tiếng mở cửa.
Ngẩng đầu nhìn qua, một người phụ nữ trẻ mặc trang phục công sở bước vào.
Cô ta nhìn hai người trong phòng, mặt lạnh nhạt đóng cửa lại, và đi đến bàn bên cạnh Hách Kiến Hồng ngồi xuống.
Hách Kiến Hồng thấy người tới, trên mặt chị ta cười thành một đóa hoa cúc."Ôi chao, kế toán hội nghị thường kỳ nghỉ phép về rồi sao? Một ngày không có cô tôi đúng là luống ca luống cuống, tôi rất là nhớ cô đó."
Người phụ nữ được gọi là kế toán hội nghị thường kỳ không thay đổi sắc mặt, chị ta thấy chỗ ngồi sạch sẽ gọn gàng, không có hạt bụi, ánh mắt chợt lóe lên.
Lý Tư Vũ lúc này mới nhớ tới ngày đầu tiên, Hách Kiến Hồng đã nói qua đến vị kế toán Thường Tuyết Cầm này, cô chỉ biết chị ta đang nghỉ phép chứ không biết nhiều lắm.
Có điều vừa rồi Hách Kiến Hồng xu nịnh như vậy nhưng Thường Tuyết Cầm không thèm liếc mắt nhìn bà ta một cái, cô đã biết người này không dễ chọc.
"Hách kế toán nói đùa rồi." Thường Tuyết Cầm nhàn nhạt nói, âm thanh vô cùng trong trẻo và lạnh lùng, nhưng cũng không làm cho người ta chán ghét.
"Phòng kế toán của chúng ta chị là người có năng lực nhất, có tôi hay không có tôi, chẳng phải là giống nhau sao?"
Hách Kiến Hồng nghe nói vậy, trong mắt bà ta có chút đắc ý, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao người này bà ta không dám đắc tội, vẫn còn muốn nâng đỡ.
Bà ta liên tục xua tay, cười nói: "Đâu có, kế toán thường xuyên là bằng tốt nghiệp trung cấp, nào phải là người nửa chừng thay đổi như tôi có thể so sánh được."
Thường Tuyết Cầm không phản ứng lại bà ta, mà quay đầu nhìn Lý Tư Vũ.
Hách Kiến Hồng lập tức giới thiệu: "Đây là Tiểu Lý mới đến phòng kế toán chúng ta."
Lý Tư Vũ vừa nghe nói đến mình, cô đứng lên lễ phép cười với Thường Tuyết Cầm nói: "Xin chào, kế toán Thường, tôi tên là Lý Tư Vũ, vừa tới chưa được mấy ngày."
Thường Tuyết Cầm gật gật đầu, chị ta không nói gì nữa, cúi đầu sửa sang lại ba lô của mình.
Hết Chương 61: Thường Tuyết Cầm.