Chương 62: Phó xưởng trưởng xưởng quặng
Hách Kiến Hồng cảm thấy mất hứng, bà ta trở lại chỗ ngồi tiếp tục làm việc, Lý Tư Vũ cũng ngồi làm việc.
Thường Tuyết Cầm ngẩng đầu nhìn Lý Tư Vũ ngồi trên ghế, tư thế ngồi tiêu chuẩn, trong mắt chị ta có chút khó hiểu, sau đó khóe miệng chị ta hơi nhếch lên, quay đầu không nhìn cô nữa.
Buổi trưa Lý Tư Vũ không đi căng tin, mà ăn bánh mì trong văn phòng.
Mấy ngày nay mỗi ngày cô đều ăn bánh mì, ăn muốn nôn ra nhưng không có cách nào cả.
Ngoại trừ bánh mì và đồ ăn vặt linh tinh, còn lại cô không có cách nào ăn được.
Lý Tư Vũ rất muốn ăn thứ gì đó ấm nóng, nhưng trong nhà không có củi, cũng không có than, càng không có ổ cắm điện.
Cô có một đống nguyên liệu nấu ăn nhưng không có chỗ làm, ngẫm lại mà cảm thấy đau lòng.
Hai ngày trước, Lý Tư Vũ đã hỏi Vương Dã nơi có thể mua than, mà câu trả lời nhận được lại làm cho cô tức chết.
Than đá là bán cho người có hộ khẩu bản địa, có giới hạn số lượng mua cho mỗi người đến khu phố để nhận. Không có hộ khẩu thì đừng nghĩ đến việc mua nó.
Lý Tư Vũ vốn định để Vương Dã hỏi thăm xem có bán than riêng hay không, kết quả là nhà nào cũng không đủ dùng, ai còn lấy ra bán...
Nếu không có củi, tất cả các vấn đề như nấu ăn và sưởi ấm sẽ rất khó khăn.
May là phòng kín gió, bằng không dù cô đắp nhiều chăn hơn nữa, thì người cũng tiêu rồi.
Lý Tư Vũ nhai nhai bánh mì, cô đang khổ não nghĩ vấn đề sưởi ấm thì bên ngoài vọng tới tiếng bước chân, cô sợ tới mức vội vàng ném bánh mì chưa ăn vào không gian.
Lý Tư Vũ bưng ly lên uống một ngụm nước lớn, lúc này mới thuận lợi nuột bánh mì trong miệng xuống.
Suýt chút nữa thì nghẹn chết...
không hề gõ cửa, người bên ngoài đẩy thẳng cửa vào.
Nhìn thấy trong phòng chỉ có một người, ông ta lập tức giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, ảo não thở dài.
Lý Tư Vũ nhìn người đàn ông trung niên xa lạ trước mắt mặc một bộ trang phục Tôn Trung Sơn, lại còn có đồng hồ đeo tay, thật sự là người có tiền.
"Hách Kiến Hồng đâu?"
Người đó không kiên nhẫn hỏi Lý Tư Vũ.
Lý Tư Vũ chớp chớp mắt,"Chắc là là ở căng tin, xin hỏi đồng chí có chuyện gì không?"
Người đó lại giơ tay nhìn đồng hồ, nói với Lý Tư Vũ: "Cô là người mới đến đúng không?"
Ông ta cau mày, sốt ruột nói: "Tôi là phó giám đốc Trương Học Văn, cô đi họp với tôi, đi ngay bây giờ, mang theo bút máy."
Lý Tư Vũ nghe được người này vậy mà là phó giám đốc, cô không dám hỏi gì thêm, đeo ba lô cầm bút trên bàn và mực đi ra.
Trương Học Văn nhìn Lý Tư Vũ, ý bảo cô đi theo, rồi ông ta tự mình đi trước.
Lý Tư Vũ nhanh chóng đi theo phía sau ông ta, trong lòng suy nghĩ, rốt cuộc là mở cuộc họp gì.
Nhìn cách ăn mặc của ông ta, chắc là điều kiện gia đình vô cùng tốt, tay cầm một cái túi vải màu đen, bên trong đặt tài liệu các thứ.
Hết Chương 62: Phó xưởng trưởng xưởng quặng.