Lâm Thành thấy cô có yêu cầu gì với chuyện cứu anh ta, liền hài lòng gật gật đầu.
"Được rồi, tháng sau sẽ có tin tức, cô cứ chờ đi."
Lâm Thành vỗ vỗ mông rời đi, Lý Tư Vũ đi ra ngoài tiễn một chút.
Không phí công cứu nhỉ.
Lý Tư Vũ cười tủm tỉm đóng cửa trở về nhà, mười tệ đổi lấy chỉ tiêu học trung cấp, không tệ!
Lâm Thành giải thích rõ nguyên do, Lý Tư Vũ cũng không nghĩ nhiều, dù sao cô cũng chỉ có một mình, không lo lắng anh ta thèm muốn cái gì.
Bởi vì không đủ tiền, không có cách nào giải quyết vấn đề nhà cửa, cho nên Lý Tư Vũ quyết định đi Bạch Thành bên cạnh bán một ít đồ.
Bên này là nơi hoạt động chính của cô, cho nên cô không muốn để người ta phát hiện cái gì.
Nhất định phải cẩn thận hơn nữa, nếu không có người muốn tìm, chắc chắn sẽ tìm được cô.
Đi Bạch Thành chủ yếu là buôn bán một lần, kiếm nhiều tiền một chút rồi chạy về.
Bên này cách Bạch Thành ba mươi dặm, cho nên cô dự định ở lại hai ngày.
Tháng này cô thường xuyên xin nghỉ, nên Lý Tư Vũ không chắc chắn, cô sợ Trương Học Văn có ý kiến.
Chính thức lên chức còn chưa tới một tháng, lỡ người ta cho rằng mình kiêu căng ngạo mạn, đuổi việc thì làm sao bây giờ?
Mặc dù thời điểm bây giờ nếu không có sai lầm lớn thì không thể tùy tiện sa thải công nhân, nhưng vẫn có thể điều chuyển công tác và giáng chức.
Sáng sớm hôm sau, Lý Tư Vũ thấp thỏm đứng trước mặt Trương Học Văn, vẻ mặt trấn tĩnh nhìn ông ta.
Trương Học Văn nghe cô xin nghỉ thì trầm mặc một chút, sau đó nói:
"Tiểu Lý, hiện tại không có việc gì, hai ngày không sao, đi sớm về sớm nhé."
Không ngờ lại khá thuận lợi.
Trương Học Văn chủ yếu là vì Lý Tư Vũ là người rất có năng lực, hơn nữa còn rất thông minh, mấy ngày gần đây cũng không có việc gì, cho nên cô xin nghỉ ông ta liền đồng ý.
Lý Tư Vũ nhìn ông ta không có vẻ mặt không vui, cô cũng yên tâm hơn phân nửa, nhưng sau khi trở về cô phải cố gắng thật nhiều.
Dù sao cô còn chưa có ý định đổi công việc, mẹ còn ở nhà chờ cô nuôi.
Nếu không phải không có tiền mua nhà, Lý Tư Vũ đúng là không muốn hạ thấp ấn tượng của cấp trên đối với mình.
Buổi tối tan làm cô vẫn đưa cơm như thường lệ, Lý Tư Vũ nói với Lý Thành Tài cô bận việc trong xưởng, hai ngày tới cô không thể đến rồi để lại tiền và phiếu.
Hiện giờ cụ bà hồi phục rất tốt, đã không cần người đỡ đi lại.
Chỉ là đi chậm một chút, cũng may hồi phục tốt, mới ở lại mấy ngày chứ?
Đối với tiến độ này, Lý Tư Vũ rất hài lòng.
Tuy nói bệnh này của cụ bà rất phiền toái, không thể không có người bên cạnh.
Nhưng có thể hồi phục, lại có thể tự chăm sóc bản thân vẫn là tốt nhất.
Hết Chương 126: Kế hoạch đi Bạch Thành.