Thưởng Nam giả vờ như không nhìn thấy động tác dập tắt điếu thuốc của Phó Vu Sinh, cậu ngồi xuống tảng đá bên phải anh rồi nhìn mặt hồ lấp lánh ánh nước, cậu im lặng một lúc rồi nói:  
“Tối nay bọn tôi ăn tôm hùm đất, ngon lắm, thầy Phó không đến đúng là đáng tiếc thật.”  
“Chỉ cần tôi còn sống, lúc nào chẳng có cơ hội đi ăn.” Giọng của Phó Vu Sinh nhạt nhòa. Anh không hợp với mùa hè; con người anh, giọng nói của anh, từng cử chỉ, hành động đều như mùa thu muộn, như giữa đông lạnh giá. Cũng giống như cái tên Mạnh Đông của anh, Mạnh Đông chính là mùa đông đã đến.  
“Qua mùa này rồi thì phải đợi đến sang năm.” Thưởng Nam nghiêng đầu quan sát Phó Vu Sinh, cậu luôn cảm thấy câu trả lời của anh có hàm ý sâu xa, tóm lại không phải là đang tập trung vào chủ đề tôm hùm đất.  
Ánh mắt Phó Vu Sinh dừng lại ở màn đêm mênh mông: “Vậy thì sang năm.”  
“Thôi được rồi.” Thưởng Nam cảm thấy Phó Vu Sinh đúng là một người kỳ quặc, khó đoán cảm xúc, tâm tư, giống như ánh sáng từ đèn trên núi giả rọi xuống mặt hồ, cứ nhìn ánh sáng đó mà người ta chẳng rõ thứ khiến người ta say đắm là mặt nước hay con đường rải đầy sỏi nhọn.  
Thưởng Nam không nhìn Phó Vu Sinh chằm chằm mãi, như thế không phù hợp, lại dễ khiến Phó Vu Sinh khó chịu hoặc nhận ra điều gì bất thường. Cậu chỉ ngồi im lặng bên cạnh anh, dù sao gió nhẹ lướt qua mặt cũng coi như đang tận hưởng một buổi tối mùa hè.  - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play