Thưởng Nam nghi ngờ ký ức của Giang Tức có thể đã bị rối loạn nhẹ. Xét về lý trí bình thường, thích một người không có nghĩa là phải "ăn" tất cả bọn họ. Cậu nghiêng về giả thuyết rằng Giang Tức bị giam cầm ở đây, những gì thực sự xảy ra khi cậu ấy còn sống thì cậu có thể cũng không biết rõ. Có lẽ cậu ấy đã rất hận nhưng dì của cậu ấy có lẽ cũng đối xử khá tốt với cậu ấy lúc bình thường nên những mâu thuẫn này hòa trộn lại thành một ham muốn dữ dội đến mức muốn "ăn".
“Nhưng mình vẫn chưa ăn người bao giờ.” Khi nói điều này, vẻ mặt của cậu ấy giống như Đồng Hỷ mỗi khi thèm ăn, cậu ấy xoa bụng: “Nếu có cơ hội…”
Thưởng Nam nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng hỏi: “Cậu cũng cần ăn uống à?”
“Không cần” Giang Tức nói: “Nhưng nó đói.” Cậu ấy chỉ vào bụng của Đồng Hỷ: “Mình không hứng thú với thức ăn của con người.” Ý của cậu ấy là nếu thân thể mà cậu ấy chiếm hữu cảm thấy đói, cậu sẽ không ăn thức ăn của con người để no mà chỉ muốn ăn con người.
“Nếu cậu ra khỏi thân thể cậu ấy thì sẽ không cảm thấy đói nữa.” Thưởng Nam gợi ý.
“Không” Giang Tức nhếch miệng cười, đôi mắt đầy sự sắc bén và tà ác: “Cậu ấy là của mình rồi.”
Thưởng Nam bình tĩnh nhìn thẳng vào đối phương.(App T-Y-T)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT