Thưởng Nam ít khi vào phòng của Lục Cập. So với lần đầu cậu được bà Hương dẫn vào gặp Lục Cập thì bây giờ anh đã thay đổi nhiều rồi.
Vốn dĩ, Lục Cập là một người khá kín đáo, sự điên cuồng và bệnh hoạn nằm sâu trong cốt tủy của anh. Trong thời gian dài ở bên Lục Cập, sự thay đổi của anh không rõ ràng. Nếu không nhớ lại cảnh lần đầu gặp anh thì có lẽ Thưởng Nam sẽ cảm thấy Lục Cập luôn là người như thế. Nhưng thực tế, Lục Cập đã thay đổi nhiều. Khi giá trị hắc hoá giảm, oán khí ít đi, nụ cười của anh chân thật hơn, không còn giống như được gượng gạo trên khung xương và giọng nói cũng ấm áp, không còn vẻ ôn hòa máy móc.
Giường khá rộng, dù có thêm một người lớn nằm cũng không cảm thấy chật chội nhưng Thưởng Nam lại thấy rất chật.
Vài lần cậu cảm thấy như Lục Cập đã đến gần mình, như thể bả vai đã chạm vào nhau, hơi thở của đối phương phảng phất bên tai, nhưng khi quay đầu nhìn, cậu lại thấy giữa mình và Lục Cập vẫn có một khoảng cách an toàn. 
Chắc chỉ là hiệu ứng tâm lý mà thôi, vì đây là giường của Lục Cập, lãnh địa của bộ xương, ngay cả chăn cũng có mùi hương nhẹ của thảo mộc và gỗ sồi trên người Lục Cập.
Rèm cửa không kéo kín, ánh sáng của tuyết xuyên qua kính, kéo một vệt dài màu trắng lên tường.(App T-Y-T)
Mỗi khi Lục Cập cử động, đường cong của chăn cũng hiện lên trên tường. Những ngón tay chỉ có xương ấn nhẹ lên phía sau gáy Thưởng Nam, làn da lạnh băng chạm vào gáy cậu. Không có nhịp thở, không có nhiệt độ mà cơ thể người thường có, tiếng kẽo kẹt vang lên từng hồi khiến Thưởng Nam vô cùng tỉnh táo và nhận ra rằng đằng sau mình là một con quái vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play