Thưởng Nam trông giống như một con thú nhỏ đáng thương bị bóp cổ, mắt mở to tròn nhìn vào Lục Cập trước mặt, miệng hơi mở ra, cậu khó khăn nuốt nước bọt, đầu lưỡi bất giác cong lên.
Dù Thưởng Nam không cố tình hà hơi nhưng qua hơi thở, Lục Cập vẫn nhận ra loại rượu cậu đã uống tối nay. Thưởng Nam nói không sai: hương thơm nồng nàn của hoa hồng, chút chua nhẹ của chanh dây và vị tươi mát của nho xanh hoà quyện lại với nhau, đây chính là mùi hương hiện tại của cậu.
Lục Cập tiến lại gần Thưởng Nam, cậu chỉ biết trơ mắt nhìn anh tiến tới, nhìn sâu vào đôi mắt ấy, cậu có cảm giác như nhìn thấy đôi mắt nóng bỏng lấp lánh trong hốc mắt trống rỗng, thậm chí cậu đã nghĩ rằng Lục Cập định hôn mình.
May thay, bà Hương từ xa đã kịp đến gần rồi kéo Thưởng Nam ra khỏi tay Lục Cập sau đó hai tay nâng niu khuôn mặt cậu và xoa nhẹ, bà thương xót nói: "Vẫn còn in dấu đỏ đây."
Lục Cập đặt ngón tay lên trán mình: “Xin lỗi.”
Bà Hương ôm lấy Thưởng Nam: “Nó chỉ là đứa trẻ thôi mà!”
Thưởng Nam cao 1m73, 17 tuổi, chỉ đứng yên: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT