Sau khi Thưởng Nam nói xong, Lục Cập vẫn dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cậu, anh không nói đồng ý cũng không từ chối.
Nhớ đến thân phận thật của đối phương, Thưởng Nam làm ra vẻ như vừa mới chợt nhớ ra rồi ngạc nhiên hỏi: “Anh không phải là người, cũng sẽ chết sao?”
Lục Cập đưa tay vén mái tóc dài của Thưởng Nam ra để lộ vầng trán: "Cái chết công bằng với mọi người nhưng anh sẽ xuống địa ngục cùng với quỷ dữ."
Nó đã sống hơn sáu trăm năm, chứng kiến thời kỳ hưng thịnh nhất của gia tộc này, cũng từng thấy gia tộc này sa sút tồi tệ nhất. Mọi biến động và cải cách của nhà họ Lục, nó đều trải qua, từng cây trong núi Mĩ Vụ đều lớn lên dưới sự chứng kiến của nó, từng đóa hoa hồng trong vườn cũng do chính tay nó trồng và chăm sóc.
Hiện tại, nhà họ Lục lại đạt đến đỉnh cao nhưng không có gia tộc nào mãi mãi không suy tàn, thời đại cần một dòng máu mới chảy không ngừng. Đỉnh cao là lúc suy tàn cận kề, vì vậy cứ mỗi vài năm, khi nhà họ Lục đạt đến một đỉnh cao nhỏ, họ lại hiến tế một hậu duệ để ngăn ngừa sự suy vong và duy trì sự phú quý hưng thịnh của nhà họ.
Thưởng Nam thấy xót xa cho Lục Cập. Dù biết rõ những cơn ho và sự yếu đuối của anh là giả nhưng việc bị hiến tế đến sáu lần vẫn là một nỗi đau không thể so sánh. Nếu phải chọn, có lẽ đau đớn nhất vẫn là lần đầu tiên, khi Lục Thân lúc ấy hai mươi bảy tuổi, đứng trên đỉnh cao của nhà họ Lục và cuộc đời mình với tâm huyết và chí khí ngút trời, cuối cùng lại bị thiêu chết trong ngôi nhà này bởi một trận hỏa hoạn. Từ đó, bộ xương khô ra đời và vẫn luôn gắn bó với người nhà họ Lục.
Nhà họ Lục không biết rằng vị tổ tiên Lục Thân mà họ tôn thờ thực chất luôn ở bên cạnh, âm thầm quan sát mọi thứ ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT