Thưởng Nam biết Ninh Ức vốn dĩ là kẻ chẳng biết sợ trời sợ đất. Lần đầu gặp cậu ấy, người ta có thể sẽ bị hai chiếc răng nanh nhỏ lấp lánh kia mê hoặc, nhưng thực tế thì quái vật vẫn là quái vật—nó càng có xu hướng trêu chọc và chiếm đoạt người khác.
Thưởng Nam khẽ nhắm mắt, hai tay thả lỏng sang hai bên: "Không làm thì cút."
Ninh Ức: "?"
Ngón tay cậu ấy chưa đi vào hoàn toàn, nhưng ngay sau khi Thưởng Nam nói xong, ngón dài nhất cũng không còn do dự nữa. Cậu ấy nhìn Thưởng Nam không tự chủ mà nâng eo lên, ánh mắt híp lại, thấp giọng nói: "Tổ trưởng vẫn giống như trước kia, chẳng có chút kiên nhẫn nào với em cả."
Thưởng Nam vốn định nói “Chẳng lẽ cậu thì có kiên nhẫn chắc?” Nhưng cổ họng cậu dường như bị một bàn tay vô hình siết chặt, chỉ có thể trừng mắt nhìn Ninh Ức ở phía trên.
Ánh đèn treo trên tường mờ nhạt, làn da Ninh Ức dưới thứ ánh sáng ấy mang một cảm giác như lớp thủy tinh của bóng đèn. Dưới làn da mỏng manh, có thứ gì đó như dòng nước biển xanh nhạt chảy cuộn, không rõ ràng lắm nhưng đủ để khiến cậu ấy trông không giống con người.
Ninh Ức cúi xuống, dùng tay che đi đôi mắt Thưởng Nam: "Có thấy ngầu không? Anh đang ở cùng với một tiểu hành tinh đó—"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play