Thưởng Nam nhìn quanh, một lúc lâu cũng không tìm ra lời nào để phản bác, một lát sau, cậu mới yếu ớt nói: "Thật ra… cũng có lý mà."
"Cho nên anh mới nói em thay đổi nhiều đấy, chủ yếu là em đã biến bị động thành chủ động." Thưởng Kiến Thu tựa vào ghế, sắc mặt nhợt nhạt, so với trước đây còn có thêm vài phần mong manh: "Trong hầu hết mọi chuyện, kể cả tình cảm, chủ động luôn nắm lợi thế hơn, vì bất kể sau này có ra sao, người quyết định vẫn là em. Anh hy vọng về sau em đừng để Thánh Đại dắt mũi, nó quá thông minh."
"Thành thật mà nói, trước đây dù robot có thế nào đi nữa thì vẫn không thể sánh bằng bộ não con người. Tất cả dữ liệu trong kho của chúng đều phải do con người nhập vào, từ đó mới có thể xuất ra kết quả, nhưng bây giờ khác rồi. Bây giờ chúng có ý thức, có quyền chủ động nhất định, có thể tự học và mở rộng tri thức. Kho dữ liệu của chúng chứa được hàng trăm, hàng nghìn bộ não con người. Chúng cũng học được cách suy nghĩ, dù hiện tại, đa số mọi người vẫn gọi sự suy nghĩ đó là tính toán."
"Nhưng Tiểu Nam, em phải hiểu khả năng của Thánh Đại. Ngay từ khái niệm ban đầu, nó đã được thiết kế để trở thành một con robot hoàn thiện nhất, ưu việt hơn tất cả các mẫu robot trên thị trường. Giờ nó là thủ lĩnh của robot, nghĩa là dù trước đây hay sau khi thức tỉnh ý thức, nó vẫn đứng đầu." Thưởng Kiến Thu gõ nhẹ lên mặt bàn: "Anh tin rằng trên hành tinh này vẫn sẽ có bộ não con người vượt qua được khả năng tính toán của nó, nhưng người đó chắc chắn không phải em."
Ký Bạch đứng phía sau không nhịn được bật cười, dù chỉ là một tiếng cười nhỏ, nhưng Thưởng Nam vẫn nghe thấy rõ ràng.
Thưởng Nam: "…"
[14: Gì đây? Coi thường tôi hả? Có giỏi thì thi đấu đi!!!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play