Khi rời khỏi nơi này, mẹ của An Bình tặng họ một xấp vé lớn, còn xách theo mấy túi đặc sản và nhiều đồ ăn vặt. Đôi mắt bà ấy đã sưng húp vì khóc nhiều, giọng nói khàn đặc đến mức nghe không ra.
"Mấy thứ này các cháu cứ mang theo đi, nhìn xe các cháu cũng biết là định đi phượt về hướng Tây, mang theo nhiều đồ ăn để dọc đường mà ăn. Cô và bà ngoại của Tiểu Bình đã hủy đặt chỗ của các khách du lịch trước đó rồi, muốn chuyên tâm lo liệu tang lễ cho con bé, những thứ này để lại nhà cô cũng ăn không hết."
Bà ấy nói với giọng dịu dàng, trên người toát ra một sự ấm áp nhưng kiên cường của tình mẫu tử: "Chúc mọi người đi đường bình an."
Mũi của Thưởng Nam bỗng dưng thấy cay cay, cậu thò người ra khỏi cửa sổ xe, nhẹ nhàng ôm mẹ của An Bình.
"Cô phải giữ gìn sức khỏe nhé."
Ngoại trừ Thưởng Nam, những người khác không có quá nhiều cảm xúc. Dù sao họ cũng chỉ mới nói chuyện với An Bình vào ngày hôm qua, hoàn toàn không thân quen, cùng lắm thì họ chỉ có chút cảm thán về sự mong manh và ngắn ngủi của sinh mệnh.
Từ đó, họ liên tưởng đến chính bản thân mình rồi càng cảm thấy cần phải trân trọng thời gian và những người bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play