Con rồng kia bay tới gần, rõ ràng ác long đều có hình dáng tương tự nhau, nhưng Thưởng Nam vẫn nhận ra ngay lập tức. Bay ở phía trước nhất chính là Long Xuyên, nó cũng bay vững vàng nhất, đường bay không hề có hiện tượng lắc lư trái phải, lên xuống liên tục.
Trên lưng Long Xuyên còn cõng một người, chính là Thưởng Thu, Thưởng Thu đang ôm chặt lấy cổ nó, gương mặt tái nhợt.
Long Hân vẫn còn khá ổn nhưng có thể thấy được cô ấy vô cùng căng thẳng, thỉnh thoảng lại va vào Long Song, mà trình độ của Long Song thì kém hơn rất nhiều, điều này có liên quan đến việc nó chịu ảnh hưởng từ Long Ngọc quá muộn.
Thưởng Nam cầm lấy đùi thỏ nướng, đứng về phía Long Ngọc, nhường không gian cho bọn họ hạ cánh.
Việc Long Xuyên hạ cánh an toàn là điều nằm trong dự đoán nhưng Thưởng Thu từ lưng nó ngã phịch xuống đất, bản thân Long Xuyên cũng lộn nhào văng ra xa, va vào mặt đất phát ra một tiếng “rầm” nặng nề. Long Hân thì bay qua, đáp xuống phía sườn núi phía sau, còn Long Song thì đâm đầu vào một tảng đá khổng lồ.
“Mệt chết bà rồi!!!” Long Hân hét lên, lao vào trong hang núi, tóc cô ấy rối như đống rơm, đã nổ tung thành một cục nhưng cô ấy chẳng mảy may bận tâm. Cô ấy ngồi phịch xuống đất, than vãn: “Hôm qua cậu gọi bọn tôi, bọn tôi nghe thấy xong liền lập tức học bay suốt đêm, ông nội nó, tôi sắp bị ngã chết rồi.”
Long Song leo lên, cuối cùng cũng có thể biến thành hình người thành công, nhưng dáng người không cao, vẫn là mái tóc xoăn lọn nhỏ, đôi mắt tròn xoe lấp lánh. Nó nhìn chằm chằm vào đùi thỏ nướng trong tay Thưởng Nam, ánh mắt sáng rực như sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play