Ngoài Long Ngọc, Long Hân và những con rồng khác hiện tại đều chưa có khả năng bay, mặc dù chúng có cánh nhưng vẫn chưa từng học cách sử dụng.
Long Ngọc cũng không thật sự thuần thục, dù sao chúng vẫn còn rất nhỏ mà.
Thưởng Nam nhìn quanh bốn phía, xung quanh đây không có tiếng nước chảy. Cậu và Long Ngọc đã rời xa con sông, nơi này rừng cây rậm rạp như một tấm lưới khổng lồ, những bụi cỏ dại mọc cao hơn cả người trưởng thành, lá cây dày và sắc bén, còn tán cây thì cao vút tận mây.
Dưới chân là một lớp dày rêu phong và lá rụng, cảnh tượng hiện ra trước mắt đều là một màu đen kịt, không thấy ánh sáng mặt trời.
“Long Ngọc, cậu đứng dậy được không?” Thưởng Nam ngồi xổm xuống bên cạnh Long Ngọc.
Ác long khẽ vẫy cánh, phát ra tiếng rên rỉ, ngay khoảnh khắc cổ nó rời khỏi mặt đất thì lại nặng nề ngã xuống.
Thưởng Nam nhíu chặt mày, tim cậu bị cảm giác này bóp chặt đến đau đớn, cậu vội vàng nói: “Thôi bỏ đi! Cậu... cậu biến lại thành hình người đi, tôi cõng cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT