Bàn tay của Địch Thanh Ngư ấm áp nhưng lại không giống cảm giác bị tay ai đó xoa đầu mà nhẹ nhàng như cánh diều lướt qua mái tóc.
Thưởng Nam ngẩn người một lúc rồi hỏi: “Vì sao trong phòng tiêu bản của anh, các loài bướm khác lại ít hơn hẳn so với bướm xanh?” Trừ bướm xanh, những hộp tiêu bản của các loài bướm khác rất khó thấy.
“Anh thấy cũng không ít đâu, khá nhiều rồi mà.” Địch Thanh Ngư nói về những tiêu bản bướm với đủ màu sắc khác nhau, anh nghĩ thế là không ít.
“Em đang nói là so sánh giữa các loài ấy.” Thưởng Nam đáp.
“Vậy thì đúng là có ít hơn thật.” Mí mắt xanh nhợt của Địch Thanh Ngư hơi cụp xuống, trông như đang rơi vào trạng thái nghỉ ngơi.
Ngôi nhà này lúc này yên tĩnh đến đáng sợ, bên ngoài thậm chí không có chút gió, trên đường không có chiếc xe nào chạy qua nhưng thỉnh thoảng lại có những ông bác đeo ba lô, xách xô nhựa và bao đựng cần câu đi ngang.
Hai con lạc đà Alpaca mà hôm đầu đến Thưởng Nam đã thấy, giờ đang ngồi dưới bóng cây lớn, hôm nay chúng ăn táo và lê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT