Môi dưới của Thưởng Nam bị đau đến mức tê dại, mất hết cảm giác.
Cậu nhìn người giấy trước mặt, đôi mắt đen thẫm và biểu cảm chân thành, trong chốc lát không biết có nên nhắc nhở đối phương rằng giữa bạn bè không thể làm những việc như thế này hay không.
Sự im lặng bao trùm hai người, Ngu Tri Bạch nhẹ giọng hỏi: "Cậu giận rồi à?"
Thưởng Nam lắc đầu, lấy khăn giấy từ trong túi ra lau đi máu trên môi. Ánh mắt của Ngu Tri Bạch theo dõi từng cử động của Thưởng Nam. Thưởng Nam ngẩng lên, liếc nhìn Ngu Tri Bạch: "Cậu thật sự không hiểu sao?"
Một người giấy đã sống trong xã hội loài người mười năm, thành tích luôn đứng đầu lớp, được tất cả các giáo viên yêu mến, làm sao có thể thật sự giống như một tờ giấy trắng không hiểu gì?
Ngu Tri Bạch đang định trả lời thì Trương Hỗ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cửa sau. Có vẻ như cậu ta không thấy những gì vừa xảy ra giữa hai người, lúc này cậu ta đang giơ con dao cắt bánh lên: "Nào, cắt bánh thôi, là bánh anh đào đấy!"
Sau khi Trương Hỗ rời đi, Thưởng Nam ngồi xổm xuống, dùng khăn giấy cẩn thận lau sạch nước trái cây trên ống quần của Ngu Tri Bạch. Cậu bỏ qua chủ đề trước đó rồi nói: "Ngu Tri Bạch, dù thế nào đi nữa, mọi chuyện cũng đã qua rồi, cậu nên hướng về phía trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT