“Chỉ có cún con mới đeo vòng cổ.” Thưởng Nam dùng ngón tay bóp nhẹ vào má Tiêu Nhai. Dù vậy, vẻ mặt lạnh nhạt của Tiêu Nhai vẫn không thay đổi nên Thưởng Nam nói tiếp: “Nhưng cậu có thể khắc tên mình lên vòng cổ của cậu.”
Tiêu Nhai cúi đầu, dường như đang suy nghĩ xem lời đề nghị của Thưởng Nam có khả thi không, một lúc sau, cậu ấy gật đầu: “Được.”
Vì mọi người trong ký túc đều theo Tiền Hùng đến phòng y tế, không gian xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh. Những âm thanh từ dép lê của các bạn học đi qua hành lang vọng lại cũng nghe rõ mồn một.
Việc ở chung với Tiêu Nhai trong một không gian kín hoàn toàn khác so với khi có nhiều người xung quanh.
Có lẽ vì bản năng loài chó, dù Thưởng Nam làm gì, cậu đều cảm thấy ánh mắt Tiêu Nhai dõi theo mình, nhưng ánh mắt của Tiêu Nhai khác hẳn các loài chó khác, vì trong ánh mắt ấy, Thưởng Nam không chỉ là chủ nhân mà còn là người yêu của cậu ấy.
Đèn tắt.
Thưởng Nam vẫn ngồi trước máy tính trả lời tin nhắn của Chương Loan. Ký túc chìm vào bóng tối khiến cậu chưa kịp thích nghi, đang định tập trung lại vào màn hình thì cậu đột nhiên cảm nhận một lực mạnh mẽ siết ngang eo từ phía sau. Chưa kịp phản ứng, cậu đã bị kéo xuống giường của Tiêu Nhai, Tiêu Nhai từ phía sau ôm chặt lấy cậu, không để một khe hở nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play