“Tôi không cần đâu” Tiêu Nhai lạnh lùng nói.
“Vậy thì thôi” Thưởng Nam lộ vẻ thất vọng rồi lấy từ trong cặp ra một cuốn sổ và bút bi thường dùng rồi nói: “Mình đi qua bên đó ghi danh cho mọi người đây.”
Dưới đất có rất nhiều thứ linh tinh mà những chú chó hoang nhặt được và xem như đồ chơi: bóng da cũ, chai nước, cành cây khô, Thưởng Nam bước đi cẩn thận, không đá vào chúng, cũng không giẫm lên.
Ban Ban rất cảnh giác và chống đối khi Thưởng Nam đến gần. Nếu không phải vì trí thông minh của mình còn đủ dùng thì có lẽ cậu ta đã biến hình ngay tại chỗ.
Cậu ta kéo tấm chăn bẩn thỉu của mình lùi ra một khoảng, đôi mắt không rời khỏi Thưởng Nam dù chỉ một giây.
Ngược lại, Gia Gia lại rất vui vẻ, nhiệt tình đón khách, còn mang đến cho họ một tảng đá lớn để ngồi. Sau đó, cậu ta còn gọi những chú chó hoang muốn được nhận nuôi đến xếp hàng ghi danh.
Những chú chó hoang vốn đang rải rác khắp nơi ban đầu đều không dám đến gần, cuối cùng có một chú Labrador rụt rè tiến vào chuồng, ngồi xuống trước mặt Thưởng Nam, đôi mắt nó vừa đen vừa sáng, chỉ có điều trông hơi gầy, dáng vẻ rất nhút nhát và Thưởng Nam có thể cảm nhận được điều đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play