“Không... không cần đâu.” Thưởng Nam nói nửa chừng thì Tiêu Nha đã lướt qua mang theo cơ thể ướt sũng nước. Bên cạnh là chiếc gương, Thưởng Nam liếc qua thì thấy gương mặt mình đầy vẻ sợ hãi và nhút nhát.
Thưởng Nam hơi suy dinh dưỡng, tóc có chút ngả vàng, sợi tóc mảnh và mềm, làn da không chút sắc hồng, nhưng người khác sẽ chẳng để ý đến điều đó mà chỉ khen làn da cậu trắng. Thực tế, cơ thể của Thưởng Nam còn không được gọi là khỏe mạnh.
Khi sinh ra, cậu đã bị một khiếm khuyết nhỏ ở tim, bác sĩ nói cần theo dõi thêm xem liệu có tự lành hay không nhưng cuối cùng mọi người đều thất vọng. Bệnh tim của Thưởng Nam bắt buộc phải phẫu thuật, cuộc phẫu thuật thành công nhưng tiên lượng sau đó lại rất kém, cậu phải uống thuốc và kiểm tra định kỳ liên tục. May mắn thay, thuốc không có tác dụng phụ gì nghiêm trọng và cũng không phải là thuốc quá đắt đỏ.
Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, Thưởng Nam trông giống như một học sinh cấp ba còi cọc, không phát triển đủ.
Thời tiết ngột ngạt đến khó chịu, trường học lại đối xử như nhau, không lắp điều hòa cho bất kỳ khu nào, ký túc xá giống như một cái lồng hấp khổng lồ.
Trong phòng 311, không ai ngủ được. Khi Thưởng Nam quay lại phòng, Kim Tân Hoa nằm dưới giường Lý Tái Tái đang dùng chân đạp mạnh vào giường của cậu ta: “Mẹ kiếp, cậu có thể đừng lật qua lật lại nữa không? Giường cứ kêu cọt kẹt ấy, cậu còn ngủ hay không đây?”
“Nóng quá, không ngủ được.” Lý Tái Tái trở mình lần cuối, nửa thân người cậu ta thả xuống thanh chắn giường mát lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play