Hoài Thiểm cúi người nhặt chiếc áo ngủ trên mặt đất lên, đây là loại áo ngủ mà Bắc điện chuẩn bị cho các vị khách lưu lại đây, là màu đen.
Mùa hè vẫn chưa qua, chiếc áo ngủ nhẹ như lông vũ trong tay.
Giám mục mở rộng chiếc áo ngủ, nghiêng người đến gần linh mục Thưởng Nam. Khi Thưởng Nam đưa tay vào tay áo, Hoài Thiểm thoáng thấy những ngón tay của đối phương khẽ run. Vài giây sau, khi Hoài Thiểm cúi xuống cột dây thắt lưng cho Thưởng Nam, anh hỏi: “Linh mục, ở nhà ngài cũng mặc áo ngủ mà không mặc gì bên trong như vậy sao?”
“……”
Thưởng Nam đẩy Hoài Thiểm ra, tự mình nhận lấy dây thắt lưng chưa được cột xong: “Giám mục thấy tò mò sao?”
“Tôi đã nhìn thấy rồi.” Hoài Thiểm đứng đối diện với Thưởng Nam, đưa tay chạm vào mái tóc vẫn còn hơi ướt của linh mục: “Sấy khô rồi hãy ngủ. Sau đêm nay, Boracay sẽ đón đợt không khí lạnh, năm nay có lẽ sẽ có tuyết lớn, linh mục, ngài có thích tuyết không?”
“Không thích.” Thưởng Nam trả lời nhanh đến mức không suy nghĩ. Sau khi nói xong, cậu mới nhận ra mình chẳng có cảm giác gì đặc biệt với tuyết, không phải là thích, cũng không phải không thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT