10.
Ngày hôm sau, người đại diện tới đón tôi đi tham gia livestream eSport.
“Lần này có một đống ngôi sao nam nữ nổi tiếng, khứa nào cũng hăng hái ké fame eSport này.”
“Còn có mấy tuyển thủ eSport chuyên nghiệp cũng tới, theo anh thấy thì hình như ông trùm eSport hàng xóm nhà em vắng mặt rồi.”
Vẻ mặt vừa rồi còn uể oải của tôi lập tức phấn chấn.
Toẹt cà là vời.
Tôi còn đang lo lắng phải giả chết như thế nào khi gặp Chu Tồn đây.
Đỡ lo đi hẳn nên tâm trạng tôi không còn nặng nề như đi viếng mộ nữa.
Đã có rất nhiều ngôi sao và tuyển thủ eSport đến hậu trường livestream.
Mấy nhân vật có tiếng tăm với ekip có ít nhất mười mấy nhân viên, còn tôi thì cô đơn gấp bội.
Chỉ có trợ lý nhỏ và người đại diện.
Rất phù hợp với đẳng cấp flop lòi lìa của mình.
Sau khi trang điểm xong, tôi hơi buồn tiểu nên lững thững đi vào nhà vệ sinh.
Kết quả ở khu vực sinh hoạt chung ngoài cửa phòng vệ sinh, tôi nhìn thấy hai anh chàng đang nói tiếng Hàn Quốc, giọng nói the thé đến mức có thể lật tung trần nhà.
Tôi liếc nhìn đồng phục eSport của họ.
Có thể là tuyển thủ eSport livestream hôm nay.
Tôi lịch sự gật đầu, chuẩn bị đi vòng qua bọn họ vào nhà vệ sinh.
Thế mà không biết hai chàng trai này xì xồ cái gì, một người trong đó đứng ra cản tôi.
11.
Tôi cau mày, nhạy bén bắt gặp vẻ rằm khăm trên mặt bọn họ.
“Có chuyện gì sao?”
Thằng chả ngăn tôi lại nói bằng tiếng Trung sứt sẹo: “Cho anh, WeChat, của em.”
À, bắt chuyện chứ gì.
“Xin lỗi nhé, tôi không dùng WeChat.”
Nói xong, tôi nhấc chân rời đi luôn.
Chậc, có lẽ không nhìn thấy đi cùng nhân viên nào nên chúng nó tưởng tôi là fan nào đu idol rồi.
Rõ ràng hai thằng chả này không ngờ nghệ sĩ nhỏ như tôi sẽ từ chối chúng nó nên lập tức muốn đẩy tôi.
Mồm miệng bắt đầu văng 씨발 (đ..m.m) tứ tung.
Má mày, lũ trẻ trâu không biết xấu hổ này.
Tôi hừ lạnh, vừa định cho chúng nó một chiêu Hổ đen bóp háng* thì một chai nước khoáng bất ngờ đập mạnh vào cánh tay một thằng.
(*)
Tiếng va chạm nặng nề đi kèm với tiếng kêu đau đớn của thằng trẻ trâu, một giọng nói hờ hững quen thuộc vang lên.
“Muốn vứt tay đi à?”
Tôi khựng lại, quay đầu phát hiện Chu Tồn đang nghiêm mặt đi tới.
Gương mặt của cậu vốn đẹp trai lạnh lùng, khi nghiêm mặt càng làm người khác run sợ.
Tôi cũng ngơ ngác.
Hơ, không phải hôm nay cậu ấy không đến livestream à?
Hai thằng trẻ trâu cũng ngác ngơ.
Lực giữ cánh tay tôi buông lỏng, sau đó tôi bị Chu Tồn kéo đến bên người.
Thân hình cao gầy của chàng trai che chắn cho tôi.
“Alive?”
“# %$. . . 아씨발… $%#씨발…”
Hai thằng trẻ trâu phản ứng lại, mồm bắt đầu chửi bới.
Văn học Tây Ban Nha** của Hàn Quốc là có thật.
(**) Đang chơi chữ vì phiên âm của TBN trong tiếng Trung là [xībānyá] đồng âm với 씨발 [shibal]
Khuôn mặt tuấn tú của Chu Tồn căng ra, giống như có thể xông lên đánh người bất cứ lúc nào.
Nhưng lạ thay, cậu không hề lên tiếng, cứ để cho chúng nó mắng thỏa thích.
Sự bối rối qua đi, máu của tôi bắt đầu dồn lên não.
Cái mả mệ, dám mắng cậu ấy hả?
Khi tôi đang ba máu sáu cơn, tiến lên để hai thằng trẻ trâu này biết tại sao nước biển lại mặn thì Chu Tồn kéo tôi lại.
Cậu liếc nhìn tôi, giọng nói vẫn lạnh nhạt nhưng ẩn chứa một nụ cười chế nhạo: “Em muốn đánh nhau à Diệp Nhiên?”
“Đúng, bọn nó mắng cậu, tôi muốn nhét bọn nó vào thùng xốp!”
“Vội gì.”
Sao mà lại không vội?
씨발 trong mồm bọn trẻ trâu kia đủ để viết được một quyển sách nổi tiếng thế giới rồi đấy!
12.
Ngay khi Chu Tồn vừa nói xong, nhà vệ sinh nam đã có tiếng động.
Vài nhân viên bước ra với vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Trong nháy mắt, hai thằng trẻ trâu như bị mèo tha mất lưỡi, vô cùng yên tĩnh, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi và hoảng loạn.
Trong lúc tôi còn chưa hiểu ra sao thì Chu Tồn đã kéo tôi đi rồi.
“Chuyện gì diễn ra vậy Chu Tồn?”
“‘Những người đó là nhân viên của Liên minh, cũng được mời đến buổi phát sóng.”
“Chính ra bọn đó lén lút mắng chửi người khác thì Liên minh sẽ nhắm mắt làm ngơ, nhưng hai thằng này lại quấy rối em rồi mắng anh, lại còn bị nhân viên nghe thấy, về tình về lý đều không ổn.”
Chàng trai kiên nhẫn giải thích cho tôi.
Tôi chợt nhận ra.
“Bảo sao chúng nó sợ hãi như vậy, thế thì bọn nó sẽ bị xử phạt như thế nào?”
"Nhẹ thì phạt tiền, nặng thì cấm thi đấu một thời gian."
“Được đó, lần này shibal biến thành sida rồi.”
Tôi lập tức trở nên vui vẻ, cong mắt nhìn cậu.
Chu Tồn cũng nhìn tôi, ánh mắt đen kịt giống như bị nước cuốn qua, lộ rõ vẻ đặc biệt chăm chú ở giữa hậu trường ngày càng ồn ào.
Tôi giật mình, vội vàng lùi lại một bước, mới nhận ra cánh tay mình vẫn bị cậu giữ chặt.
Có chút thân mật.
Mọi người đi qua đi lại nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi hoặc.
Không còn nghi ngờ gì nữa, ngày mai tôi sẽ lại bị mắng trên hotsearch cho coi.
“Chu Tồn, cánh tay ...”
"Ừm."
Cậu trầm giọng đáp lại.
Chu Tồn ngoan ngoãn buông tay ra nhưng ánh mắt vẫn nhìn tôi như cũ.
Ánh mắt trong sáng, chất đầy hình bóng tôi trong đó.
Vào phút ấy, trong lòng tôi nổi lên một gợn sóng không thể giải thích được.
Khiến trái tim tôi cảm thấy hết sức ngọt ngào.
13.
Hai kẻ quấy rối tôi đã bị cấm thi đấu nên đương nhiên không thể tham gia livestream.
Trong lúc ban tổ chức đang sứt đầu mẻ trán, Chu Tồn đột nhiên xuất hiện làm cho ánh mắt mấy đạo diễn sáng như đèn pha.
Tất nhiên là họ biết Chu Tồn.
Cậu là tuyển thủ đắt giá nhất trong giới eSport, nhan sắc cao nhất, nhiều fan bạn gái nhất.
Có cậu ở đây, chắc chắn không phải lo về độ hot.
Tôi nhìn các đạo diễn đang nhào tới nịnh bợ Chu Tồn rồi yếu ớt quay đầu lại nhìn người quản lý của mình.
“Em tưởng anh bảo cậu ấy không đến cơ mà?”
“Đúng mà, cậu ấy chỉ đến tìm bạn thôi, ai ngờ lại cứu được em và cứu chương trình luôn, đúng là một mũi tên trúng hai đích.”
Người đại diện đang si mê Chu Tồn thản nhiên giải thích.
Tôi thở dài bất lực.
“À mà có phải chuyện của chúng em vừa rồi lại lên hotsearch không?”
“Thế cũng hỏi, sự tích em yêu Chu Tồn nồng nhiệt đã tiến hóa thành em cố ý dàn dựng màn anh hùng cứu người đẹp để quyến rũ cậu ấy, giang cư mận đều đang chửi em là con quỷ cái kia kìa.”
Tôi: “…”
Bọn họ đang báng bổ tôi! Báng bổ tôi một cách trần trụi luôn!
Tôi ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, nước mắt giàn dụa.
Trong lúc tôi đang không thiết sống nữa, Chu Tồn trong đám người đột nhiên ngước mắt về phía tôi, đôi mắt đen nhánh và thuần khiết.
Cậu đang định nói gì đó, tôi đã bối rối kéo người đại diện chạy biến.
Tôi sợ mình và Chu Tồn mà nói thêm một chữ nào nữa, hotsearch hôm nay sẽ quá đáng đến mức bảo tôi phá thai cho cậu ấy mất.
14.
Lúc livestream bắt đầu, không ít ngôi sao vừa lén lút vừa công khai muốn ngồi bên cạnh Chu Tồn.
Dù sao thì lượng fan của cậu cũng chẳng ngại gì ngôi sao hàng top cả.
Bọn họ có ngu đâu mà không ké miếng fame miễn phí này.
Còn tôi thì lén lút trốn camera, mò đến một vị trí ngoài rìa để ngồi.
Vị trí này không tệ, ánh đèn lờ mờ, lát nữa camera livestream cũng không lia sang bên này quá nhiều.
Ẩn thân chi thuật hoàn hảo.
Vậy thì bão bình luận mắng tôi sẽ giảm một chút, khán giả dưới sân khẩu cũng không thấy rõ tôi là ai.
Chộ ôi sao mình thông minh thế nhỉ.
Đang lúc tôi mừng thầm thì hội trường vốn ồn ào đột nhiên hoàn toàn im ắng, sau đó là một loạt tiếng la hét chói tai.
Tôi vừa quay đầu định hóng hợt, chợt thấy Chu Tồn lạnh mặt bước tới.
Chàng trai trẻ cao gầy, tóc mái hơi rủ xuống, có chút vẻ ngây ngô của thiếu niên lại vừa đẹp trai đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Fan dưới sân khấu kích động muốn chết, gọi tên cậu khàn cả giọng.
“Chu Tồn! Đại thần A!”
“Aaaaaaaa đại thần Tồn!”
“Anh ấy ở hiện trường thật kìa áaaaaaa!”
Chu Tồn phớt lờ tất cả mọi thứ, chỉ bước thẳng về phía tôi.
Cậu ngồi xuống chiếc ghế duy nhất cạnh tôi trong ánh mắt bàng hoàng của đương sự.
???
!!!
Khờ luôn.
Cậu tới đây làm gì vậy người anh em!
Có phải cậu muốn hôm nay tôi không sống sót ra khỏi hội trường quay phim này không hả!
Chu Tồn bơ đẹp tới tiếng lòng rú rít điên loạn của tôi, thong thả tựa vào ghế, tay loay hoay cái tai nghe trước mặt.
Tư thế này càng làm fan hâm mộ la hét nổ phổi.
Mà không ít máy quay và ánh đèn nhanh chóng di chuyển về phía góc này.
Kết quả là tôi cứ thế xui xẻo xuất hiện trước mắt mọi người với vẻ mặt chết lặng.
Fan hâm mộ: ???
Bão bình luận: ???
Tôi: …
Thật là nặng nghiệp éo chệu được…