Thẩm Đường: “???”
Cô bất chợt cảm thấy bầu không khí có chút lạnh lẽo.
Cô lắc đầu, gạt bỏ những ảo giác kỳ lạ đó ra khỏi tâm trí, rồi khẽ mỉm cười, giống như đang phát quà, chia đều những thứ mình mang về cho mọi người. Lúc này, Kỳ Thiện mới rời mắt khỏi thứ gì đó rồi chú ý đến hai hũ rượu tròn trịa. Hắn mở nắp vải ra, ngửi thử.
Hắn hỏi: “Rượu Đỗ Khang à?”
Thẩm Đường đáp: “Đúng vậy, tặng ngươi đấy.”
Kỳ Thiện chắc nịch: “Ngươi lại dùng ngôn linh tạo ra đúng không?”
Lúc này Chử Diệu đứng bên cạnh, cuối cùng cũng có phản ứng. Ánh mắt ông khẽ động, khi nhìn về phía Kỳ Thiện, trong mắt ông thoáng hiện lên một tầng trầm mặc và lãnh ý như vực sâu.
Thẩm Đường: “Sao không phải là do ta mua?”
Mặc dù sự thật đúng là vậy, nhưng việc Kỳ Thiện đoán ra ngay khiến cô không mấy vui vẻ. Cứ như thể hắn đang ám chỉ rằng cô quá keo kiệt, thích “xài chùa”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT