“Chuyện này... có thường xảy ra không?”
Dù Kỳ Thiện và Chử Diệu đều từng nói rằng phẩm cấp của Văn Tâm không đại diện cho tất cả, nhưng rõ ràng Văn Tâm phẩm cấp cao vẫn có lợi thế hơn. Huống hồ đây lại là Văn Tâm Nhị phẩm Thượng trung, chỉ kém Nhất phẩm Thượng thượng! Ai mà sở hữu Văn Tâm cao như vậy lại có thể chấp nhận được việc hạ thấp xuống mức trung hay hạ phẩm cơ chứ?
Tráo đổi Văn Tâm chẳng khác gì cướp đoạt tương lai, hủy hoại cả một đời người!
“Không thường xảy ra, cũng không phổ biến. Hơn nữa, không phải văn sĩ nào cũng có thể sở hữu ‘Đạo Văn Sĩ’ để đánh cắp Văn Tâm của người khác, và không phải Văn Tâm của ai cũng có thể bị tráo đổi. Chỉ là, Văn Tâm của ta vô tình lại thích hợp mà thôi... Hành động này, ở bất kỳ quốc gia nào cũng là tội chết.” Chử Diệu cười tự giễu: "Nhưng, nếu là ‘tự nguyện’ thì lại không sao.”
Thẩm Đường cảm thấy như mình vừa nghe nhầm, cô bực bội: “Phẩm cấp của Văn Tâm quyết định cả tiền đồ tương lai, làm gì có chuyện ai lại ‘tự nguyện’? Ai mà nỡ từ bỏ Văn Tâm Nhị phẩm Thượng trung để đổi lấy Văn Tâm hạ phẩm chứ? Trừ khi là... họ ‘bị ép tự nguyện’.”
Chử Diệu thản nhiên đáp: “Đúng vậy, ‘bị tự nguyện’.”
Thẩm Đường: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play