Ngày mười một tháng mười một âm lịch là ngày mà một trong tam thánh phương đông là Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn [1] đản sinh, cùng ngày, Thương Phách thánh quân là Thần quân trông giữ cây thiêng đồng thời là một trong các thần phương đông hạ phàm độ ách, truyền thụ chân kinh “Thanh Tịnh Kinh” của Đạo Giáo tại cung Bạch Ngọc lộng lẫy của hoàng gia Bắc Triều.
Nơi đạo tràng Chính Nguyên trong cung Bạch Ngọc có dựng một cái đài cao mười trượng, tín chúng đến nghe kinh ngồi vây quanh dưới đài hết bảy bảy bốn mươi chín tầng. Trong bốn mươi chín tầng tín chúng này, ngồi trong tầng thứ bảy toàn là đạo sĩ, ngoài tầng bảy ra thì toàn là linh vật tinh quái tu hành ở phàm thế. Một đám đạo sĩ và một lũ yêu quái oan gia ngõ hẹp, vậy mà ai nấy không hề tức thì bay lên chém giết lẫn nhau, chủ yếu cũng là vì nể mặt Thương Phách.
Khi Ngu Thi Uyên đến, hoạt động giảng kinh kéo dài ba ngày trong đạo tràng đã đi đến ngày cuối. Vốn ả chỉ định đến nhìn Thương Phách từ xa mấy cái rồi đi, mà người đến đây rồi, mới phát hiện vẫn cứ muốn đến gần y thêm chút nữa. Lại thấy đám đông ở tầng ngoài cùng đều là những sơn yêu tinh quái giả trang đến kỳ kỳ quặc quặc, ả dùng mạn che mặt cải trang đứng lẫn giữa bọn chúng cũng không phải kỳ lạ lắm, thế nên liền quả quyết trà trộn vào đây. Vừa mới trà trộn vào trong, liền có cảm giác bị trói lại, ả thử lùi bước, nhưng lùi đến bước thứ ba thì lùi không nổi nữa. Ở phàm thế ba vạn năm có lẻ, ả cũng từng gặp thần tiên hạ phàm giảng kinh không biết bao nhiêu lần. Đích thực có thần tiên trong lúc giảng kinh sẽ thiết lập kết giới không cho ra cũng không cho vào bên trong đạo tràng, tránh tình trạng hỗn độn người đến người đi tại hiện trường. Bây giờ Thương phách cũng thiết lập kết giới thế này, là cũng giống như bọn họ, hay là… y và những thần tiên đang truy lùng ả cấu kết với nhau, giăng lưới mời ả sa vào?
Ngu Thi Uyên run lên.
Trên đài cao, mỗi lần Thương Phách giảng xong một thời kinh đều sẽ tạm nghỉ ngơi một lúc, bấy giờ đang là lúc Thương Phách nghỉ ngơi. Bên trong đạo tràng vô cùng tĩnh lặng. Ngu Thi Uyên cụp mắt giây lát, giây lát sau ả liền đưa ra quyết định, hơi cúi người giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình, tiếp tục trà trộn trong đám người, vờ như mình chỉ là một người đi nghe kinh phổ thông bình thường, chẳng có việc gì lùi lại ngồi xuống chỗ ở tầng tít ngoài cùng.
Ít lâu sau, chuông pháp khẽ vang, Thương Phách ngồi chính giữa đài cao mở miệng, tiếng giảng kinh lành lạnh vững vàng vang lên khắp cả đạo tràng.
Cùng lúc khi âm thanh trong trẻo đó rót vào tai, Ngu Thi Uyên dõi mắt về hướng đài cao, trong mắt bất chợt ứa ra giọt lệ. Trước nay ả vốn kiên cường, cả đời hiếm khi rơi lệ, lúc này lại có nước mắt lăn ra, tự ả cũng thấy lạ kỳ, ả không hiểu tại sao mình lại khóc, là vì phát hiện có lẽ kiếp này thật sự khó lòng gặp lại Thương Phách thêm lần nào nữa nên mới rơi nước mắt ư? Nhưng ả không nên buồn bã mà phải thấy phẫn hận chứ, ả nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play