Tiểu Sa La cảnh không phải là một thế giới hoàn thiện ổn định, bốn mùa bên trong bất định, cảnh vật cũng bất định, thế nên mấy ngày trước khi Thành Ngọc bị Chiêu Hi cướp đến đây, trong cảnh đang là tiết xuân ấm áp núi vắng bóng người, còn lần này trở lại, bên trong đã biến thành sa mạc hoang vu tiết thu dần lạnh.
Tam điện hạ đúng là một vị thần dũng mãnh, sau khi tách đất tạo biển, chế ngự sóng thần, thuần phục bốn con thụy thú, tiếp theo vẫn còn có khí lực nói với Quận chúa biết bao nhiêu chuyện mất thời gian, về phương diện này, Quốc sư cảm thấy muôn phần bội phục. Dù Quốc sư liếc nhìn thần sắc của Điện hạ từ cách đó mấy trượng, nhưng vẫn luôn cảm thấy người chỉ đang đang cố gắng chống đỡ tinh thần, không biết khi nào thì sẽ ngất đi.
Cái dự cảm này vậy mà cực kỳ chuẩn xác, sau khi cùng Thành Ngọc xóa bỏ hiểu lầm giải trừ tâm kết, lúc Tam điện hạ và Tiểu Quận chúa yên lặng ngồi dưới bóng cây hồ dương đợi mặt trời lên, đã hôn mê theo đúng kỳ vọng của Quốc sư. Tình cảnh lúc ấy mười phần hỗn loạn, may mà Thiên Bộ là một tiểu tiên nga từng thấy biết bao nhiêu chuyện lớn trên đời, vô cùng kiên quyết khẳng định Tam điện hạ chỉ là hao tổn quá nhiều tu vi, cũng đã vô cùng mệt mỏi, tìm một nơi an tĩnh để Điện hạ nghỉ ngơi hồi sức là được rồi, Quận chúa và Quốc sư lúc này mới miễn cưỡng an tâm.
Sau khi thảo luận, ba người đều cảm thấy Tiểu Sa La cảnh chính là một chỗ tốt không bị ai quấy nhiễu, liền lợi dụng sáo Vô Thanh đi đến nơi này.
Ý của Thiên Bộ chính là, Tam điện hạ dùng thần long tướng hiện thế, tách đất tạo biển, nghịch thiên làm loạn, chuyện này tất nhiên đã kinh động đến Cửu Thiên rồi. Náo động lớn thế này, bên trên tại sao còn chưa lập tức phái thiên tướng hạ phàm để bắt bọn họ? Chuyện này là bởi vì Cửu Trùng Thiên dù sao cũng là một nơi cực kỳ coi trọng khuôn phép, bắt người cũng không phải chuyện Thiên Quân nói một tiếng là xong, mà phải mở một cuộc họp, mời thần tiên các lộ đến thảo luận bàn bạc, rồi mới quyết định xem nên phái vị thần tiên nào đảm nhiệm trọng trách xuống hạ giới bắt người. Sau khi chọn được người rồi, Thiên Quân còn phải ký một dụ lệnh, phát cho thần tiên đảm nhiệm trọng trách, để người đó cầm theo xuống hạ giới, mới coi là có bằng có chứng. Cả quá trình này không phải một hai canh giờ bình thường là xong được, mà một ngày trên Cửu Trùng Thiên, bằng một năm dưới phàm thế này, tính toán một chút, án chừng phải mất một hai tháng sau mới có thiên tướng xuống đây quấy rầy bọn họ. Mà cho dù Tam điện hạ ở trong Tiểu Sa La cảnh này nghỉ ngơi hết nửa tháng một tháng vẫn còn chưa tỉnh thì mọi người cũng không cần lo lắng quá, dù sao dựa vào chế độ dân chủ tổ chức bàn bạc nơi Cửu Trùng Thiên khiêm tốn dễ gần, thời gian của bọn họ vô cùng dư dả.
Thiên Bộ nói chuyện có căn cứ có đạo lý, Quốc sư thật lòng tín phục, hơn nữa thấy Thiên Bộ từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ bình tĩnh, Quốc sư rốt cuộc cũng hiểu ra tại sao vị tiên tử này tuổi còn rất trẻ mà đã có thể trở thành tiên nga chưởng sự của cung Nguyên Cực, thì ra thật sự không chỉ dựa vào nhan sắc xinh đẹp, bởi thế càng thêm tán thưởng cô.
Thiên Bộ cũng là một tiểu tiên tử vô cùng tự tin, mỉm cười nói: “Không giấu gì Quốc sư, trong số các tiên giả chưởng sự trên Cửu Trùng Thiên, tôi mà nhận đứng thứ hai, thì cũng chỉ có Trọng Lâm tiên quan hầu hạ trước bàn Đông Hoa Đế Quân trong cung Thái Thần là dám xưng thứ nhất thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play