Trà đặc có thể tỉnh thần, thêm trà đặc vào sữa bơ, vì vậy trà sữa bơ tạo ra theo cách này cũng có nhiều tác dụng đề thần tỉnh trí. Thành Ngọc trước khi ngủ đã uống hết nửa chén trà, đến nửa đêm vẫn không tài nào an giấc, bởi vậy khi Chiêu Hi nhân lúc đêm khuya lẻn vào lều Quận chúa tối đen như mực, liền bắt gặp đôi mắt phân minh của Thành Ngọc đang mở to vì mất ngủ.
Đôi bên đều bất ngờ sửng sốt, song vẫn là Chiêu Hi có phản ứng lại trước tiên, giơ tay qua định áp vào một bên gáy của Thành Ngọc.
Thành Ngọc ngăn cản: “Thế tử làm vậy là muốn gì?” Trong giọng nói không có một chút hoảng loạn, cũng không có tức giận, chỉ là giống như rất nghi hoặc mà thôi.
Chiêu Hi ngừng lại một chút, vừa an ủi nàng: “Đừng sợ, chỉ đưa nàng đến một nơi thôi”, vừa nhân lúc Thành Ngọc không kịp chuẩn bị, mau chóng giơ tay phải áp vào bên gáy nàng một lần nữa, nhẹ nhàng ấn vào sau tai một cái. Thành Ngọc còn chưa kịp nói gì, chỉ cảm thấy sau tai có cảm giác tê dại, người lập tức hôn mê.
Thành Ngọc cảm thấy mình dường như đã ngủ rất lâu, lúc hồi phục ý thức, nàng cảm thấy có người đang như có như không chạm vào tóc mai của nàng, cử chỉ dịu dàng, không hề khiến người ta cảm thấy không thoải mái, thế nhưng trong lòng nàng lại nảy sinh kháng cự với loại tiếp xúc thân mật thế này, vì vậy miễn cưỡng chống lại cảm giác mệt mỏi, cố hết sức mở to mắt. Đập vào mắt chỉ có một bàn tay thon dài lần thứ hai lướt xuống, lần này lại vỗ nhẹ lên trán nàng, lòng bàn tay ấm áp, có chút cảm giác thô ráp.
Thành Ngọc kinh ngạc, dồn sức đẩy bàn tay đó ra rồi ngồi dậy, định thần lại, mới nhìn thấy rõ chủ nhân của bàn tay đó hóa ra là Quý Minh Phong, hơn nữa không ngờ mới vừa rồi nàng còn nằm trong lòng Quý Minh Phong. Tình cảnh Quý Minh Phong đưa nàng đi trước lúc hôn mê đột nhiên hiện lên trong đầu, Thành Ngọc nhanh chóng đưa mắt quan sát chỗ hai người đang ở lúc này, thấp giọng nói: “Trăng thanh, núi vắng, ven suối, bóng tùng” Tám chữ này đã khái quát được toàn bộ khung cảnh chung quanh, nàng khó hiểu nhíu nhíu mày: “Đây là đâu?” Lại hỏi, “Thế tử…”
Nàng vốn dĩ muốn hỏi Thế tử làm sao lại đưa em tới nơi này, nhưng trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ tưởng rất hoang đường nhưng tựa hồ lại vô cùng có khả năng, khiến nàng nhất thời không nói được thành lời. Không đâu, nàng dùng thần sắc phức tạp nhìn Quý Minh Phong, có chút phân vân nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play