Nhà dột còn gặp mưa dầm [1]. Thành Ngọc nằm liệt giường bốn ngày, ngày thứ năm cuối cùng cũng được dịp lết xuống, chỉ để nhận ban thưởng của Đại trưởng công chúa mà thôi, ai ngờ phần thưởng đó không phải là “Túy Đàm Tứ Thủ” của Thẩm Nghiên Chi, mà là một bộ trang sức cài tóc.
Nghe nói Thành Ngọc ở trường đấu xạ liễu mà mấy năm nay không ai nhìn nổi ung dung chiếm được ngôi đầu làm hoàng gia nở mày nở mặt, Đại trưởng công chúa vô cùng cao hứng, cảm thấy tác phẩm thư pháp của Thẩm Nghiên Chi vốn không xứng đáng với thành tích tốt thế này, xới rương đào két mấy ngày, mới tìm ra trang sức cài tóc khổng tước do Duệ Tông hoàng đế ban cho bà năm xưa. Đại trưởng công chúa sâu sắc cảm thấy chỉ có cái loại báu vật trân quý này mới biểu đạt được sự tán dương của bà dành cho Thành Ngọc.
Bộ trang sức cài tóc này đúng là sang trọng, thất bảo điểm xuyết, vừa nhìn đã biết giá trị liên thành, vấn đề ở chỗ theo luật lệ của Đại Hi, trang sức khổng tước chỉ có công chúa quận chúa mới có quyền dùng, thử hỏi đem ra ngoài thế chấp, có cửa hàng nào dám thu mua chứ? Thành Ngọc tức đến mức suýt chút nằm liệt giường thêm lần nữa.
Trong lúc nằm liệt giường, Đại trưởng công chúa còn hớn ha hớn hở đem việc này cấp báo với hoàng đế, hi vọng xin được một lời tán dương cho Thành Ngọc.
Vốn ý tứ ban đầu của Đại trưởng công chúa là tốt, nhưng bà không biết là mấy ngày này là mấy ngày hoàng đế giam Thành Ngọc ở nhà học đàn học vẽ, chiếu lí Thành Ngọc căn bản không nên xuất hiện trong hội văn võ của bà. Bởi vậy thuận theo lẽ thường, Hoàng đế lập tức biết Thành Ngọc trốn học… Đừng nói là không có khen thưởng, một đạo thánh chỉ phạt nàng cấm túc bảy ngày tiến thẳng tới lầu Thập Hoa ngay khi nàng mới xuống giường được lần đầu tiên. Thành Ngọc trực tiếp tức đến ngất thêm lần nữa. Còn Chu Cẩn đêm đó lại cao hứng mời Diêu Hoàng uống hai vò rượu nhỏ.
Cấm túc, Thành Ngọc thật sự bị phạt cái này đến quen rồi, nhưng có thêm thầy Mã đầu cầm và thầy hội họa mỗi ngày đều đến giảng bài, hơn nữa, giờ lên lớp còn nhân lên gấp ba, việc này Thành Ngọc chưa từng trải nghiệm qua. Qua hai ngày, nàng thấy thân tâm đều chịu hết giày vò.
Quý thái thử và Tề đại tiểu thư hay tin liền tới thăm nàng. Quý thế tử tuy rằng bụng đầy mưu lược, lòng mang thiên hạ, đại sự lâm đầu có thể nhẫn nhịn, nhưng chuyện khuyên bảo một người ghét học thế này thì chưa có kinh nghiệm bao giờ, sau khi trầm tư suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể kiến nghị nàng tiếp tục nhẫn nhịn. Ngược lại Tề đại tiểu thư bình thường tuy rằng ít nói, nhưng lúc mấu chốt cũng hóa giải được gánh nặng trong lòng nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT