Thành Ngọc ôm cái đầu đau buốt do say rượu ngồi trên giường nửa ngày, cũng không nhớ nổi đêm qua rốt cuộc đã xảy ra việc gì.
Đương nhiên là nàng uống rượu, nhưng sao lại uống say thì nàng không nhớ rõ ràng, có điều lúc nào chả vậy, uống say tỉnh lại là quên hết mọi việc, vậy thôi bỏ đi.
Nàng ăn sáng xong theo thói quen muốn đến phủ Tướng quân hỏi thăm một chuyến, vừa ra cửa lại nhớ tới mấy câu hôm qua Thiên Bộ nói với nàng, nên đảo người quay trở về, rảnh rỗi liền tản bộ mấy vòng trong sân, nhặt một đống đá nhỏ, ngồi xuống một bên bờ hồ, vừa ném đá xuống nước vừa suy tư.
Không bao lâu sau, nghe Lê Hưởng tới báo, Hoàng Đế đột nhiên gọi nàng nhập cung, vị đồ đệ lanh lợi Tiểu Hữu Tử của Thẩm công công đang ở sau phòng Tiểu Hoa đợi nàng.
Hoàng đế Thành Quân của triều Đại Hi cũng không phải là loại hoàng đế yêu thương huynh muội gì, về điểm này, cứ xem định nghĩa của y về huynh muội các nàng là biết: gặp nhau chi bằng nhớ nhau, chính là vị trí mối quan hệ giữa y và hơn một trăm muội muội ruột khác… Bởi vì Thành Ngọc xuất giá sẽ không tốn quá nhiều đồ cưới của Thành Quân, nên sự chống cự của y đối với nàng cũng không mãnh liệt như vậy, vẫn còn thường xuyên triệu nàng gặp mặt.
Giờ Tỵ hai khắc [1], Thành Ngọc vào cung, giờ Mùi sơ khắc [2], nàng mặt mày buồn bã trở về lầu Thập Hoa.
Thành Quân ban cho nàng một bộ bút lông và một cây đàn dài. Bút là ngọc trắng, lông bút là lông sói tím. Nghiên mực của Tào Khê, bút lông ở Tây Kỳ. Nghe nói bộ bút ngọc trắng lông sói tím này chính là kết tinh toàn bộ tâm huyết của Trang lão trang chủ làm bút ở Tây Kỳ. Đàn là Lĩnh Thượng Bách. Bách trên núi Lĩnh, đá trong suối, không nghe tiếng núi khơi tiếng suối [3]. Câu thơ này chính là nhắc tới bốn cây đàn nổi tiếng nhất thiên hạ, theo ý thơ mà nói, cây Lĩnh Thượng Bách này chính là cây đứng đầu trong bốn cây đàn trên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT