Đây là một bản đồ vẽ tay trên 1 tờ giấy ố vàng, trông rất cũ nhưng chất lượng lại rất tốt.
[Vật phẩm 'Bản đồ giấy da cừu', một số ghi chép quan trọng sẽ được viết trên giấy da cừu, dễ bảo quản hơn giấy cói. 】
Đây là thông tin vật phẩm mà tất cả người chơi đều có thể xem được, những lời nhắc tiếp theo chỉ được hiển thị với những người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ phụ.
【Nhiệm vụ phụ—Bí mật ẩn giấu của đội thám hiểm, tiến độ nhiệm vụ 20%】
Khương Tê cẩn thận nhìn bản đồ trong tay, vì đã cũ nên chữ viết nguệch ngoạc trên đó rất khó đọc.
Cảng được đánh dấu trên bản đồ là Cảng Houston, còn nơi được khoanh tròn trên biển chính là đích đến của đoàn thám hiểm sao?
“Ai mà hiểu được mấy cái bức vẽ quỷ quái này chứ?” Triệu Tiền ném cuốn sách lên bàn và nhìn mọi người, “Có ai hiểu được không?”
Các người chơi khác đều im lặng, cho đến khi một giọng nói có chút do dự từ bên cạnh vang lên: "Tôi miễn cưỡng, có thể hiểu được 1 chút."
Thấy mọi người đang nhìn mình, Phương Nguyên chỉ vào đoạn văn khoanh tròn rồi nói: “Cái gì mà thành cổ Airm, còn chỗ này, thành cổ Lare dưới lòng đất đã biến mất từ lâu, tôi cũng không chắc, những chữ này nhìn giống chữ Latin, nhưng lại không quá giống”.
"Được đấy người anh em, thế mà anh cũng hiểu được." Triệu Tiền nhìn anh ta bằng ánh mắt hâm mộ.
“Đoàn thám hiểm nghiên cứu sinh vật biển mà mang theo những cuốn sách không liên quan này à?” Cảnh Đằng suy nghĩ một chút rồi quay sang hỏi Phương Nguyên: “Anh còn xem hiểu được thêm thông tin gì khác không?”
Phương Nguyên lắc đầu, "Nội dung tôi có thể hiểu được, đại khái là nói về thành cổ thịnh vượng cỡ nào, nhưng hai thành cổ vừa nhắc đến đều không nằm trên biển."
Họ lục soát đồ đạc của đoàn thám hiểm thêm hai lần nhưng vẫn không tìm thấy thêm thông tin giá trị nào. Cảnh Đằng muốn lấy đi vật phẩm duy nhất có tên hiển thị.
"Để bản đồ ở đây rất dễ bị mất, vì vậy tôi sẽ cầm nó trước." Anh ta nói vậy, nhưng ánh mắt nhìn sang Khương Tê lại không có ý gì là muốn thương lượng.
Dù cô có muốn hay không thì tấm bản đồ này cũng phải được giao cho hắn.
Cho dù Khương Tê có phát hiện ra, cô cũng không thể làm gì được, thực lực chênh lệch lớn như vậy, nói đạo lý với hắn kiểu gì?Khương Tê gấp bản đồ lại nhét vào tay Cảnh Đằng, hắn cụp mi xuống, che đi ý tứ trong mắt: "Được đội trưởng cất giữ, mọi người cứ yên tâm."
Nhưng tốt nhất, nên bảo quản cẩn thận.
————
Theo ý của Cảnh Đằng, mọi người đều rời khỏi văn phòng để thu thập manh mối ở những nơi khác.
Khương Tê không muốn thay đổi kế hoạch của mình, cô nhờ NPC Chu Vân Châu dẫn đường, thuận tiện trò chuyện vài câu và biết được từ anh ta rằng trên thuyền có tổng cộng 23 người bao gồm thuyền trưởng, thuyền phó chính, thuyền phó phụ, kỹ sư trưởng cùng với các thuyền viên.
"Cô Khương, các cô đang nghiên cứu, nghiên cứu cái gì nhỉ?" Chu Vân Châu gãi gãi đầu, "À đúng rồi, sinh vật biển, điều kiện trên thuyền tương đối thô sơ, các cô phải thích ứng một thời gian."
“Tôi cảm thấy vẫn khá tốt.” Khương Tê nói.
Các thành viên trên thuyền thường ở chung nhiều người 1 phòng. Bởi vì đoàn thám hiểm chi trả tiền rất nhiều, nên mỗi người có thể được phân vào một phòng đơn nhỏ khoảng 15 mét vuông.
"Anh vừa nói anh là lần đầu tiên đi biển sao?" Khương Tê thản nhiên nói: "Năng lực thích ứng khá nhanh đấy."
“Không thích ứng không được. Những ngày đầu trên tàu, tôi đã rất lo lắng, còn bị say sóng, sau đó lại có gió to, suốt đêm tôi không ngủ được. Phải mất hơn nửa tháng trời tôi mới có thích ứng được." Trên khuôn mặt Chu Vân Châu lộ ra thần sắc vui vẻ.
Nhắc đến những thành viên khác trên thuyền, Khương Tê liếc nhìn họ đang ngồi thản nhiên trên mặt đất trước mặt họ, hút thuốc lá và đánh bài.
Việc đánh bắt cá trên biển mang lại mức lương không đủ cao và cũng không ai sẵn lòng đến, những gì mà họ kiếm được đều phải trải qua sự vất vả tột cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play