Lúc Lam Vọng Long đi đến quầy bar ở lầu hai đã thấy Hàn Diễm Yến đã ở đó rồi, Lục Thiên Phóng đứng bên cạnh không biết đang nói cái gì. Hàn Diễm Yến nhìn thấy Lam Vọng Long thì vẫy vẫy tay, nụ cười lại mang đầy ý tứ sâu kín.
Lục gia - Nhất định là đã nắm được cái thóp nào đó, cho nên mới đó cả nhà ba người đều tiếp cận ông, Lam Vọng Long nhớ lại từng chuyện từng chuyện mình làm đều rất cẩn thận nhưng hiện tại nhớ lại thì hình như chỗ nào cũng có sơ hở, chỉ sợ nếu có người điều tra.....
Tay Lam Vọng Long có hơi run, tất cả mọi thứ tốt nhất của ông đều được dâng hết cho Lê gia, nếu bây giờ bị đuổi đi ------ đúng vậy, ông chắc chắn rằng, nếu Lê gia biết ông ở bên ngoài nuôi phụ nữ, còn có cả con riêng, khẳng định sẽ không chịu đựng mình nữa. Cái chuyện vì con vì cái nhẫn nhịn để có một gia đình đầy đủ chỉ xảy ra khi người phụ nữ phụ thuộc vào người đàn ông, là trụ cột gia đình. Hiện tại nhìn Lam Vọng Long như vậy thôi, nhưng Lê gia mới là người cầm quyền chân chính, là Lê Ngọc Tân. Lê Vọng Long ho nhẹ một tiếng, kéo lỏng cà vạt làm cho mình thoải mái một chút.
Khách của quầy bar ở tầng hai đa phần là khách đang ở trong khách sạn, quá nửa là người nước ngoài. Lam Vọng Long vừa đến đã có người chạy ra đón, dẫn ông đến chỗ ngồi chuyên dùng cho khách VIP.
"Lam tứ ca!" Ở nhà Lam Vọng Long đứng hàng thứ tư, anh em thân thiết bình thường đều gọi là là tứ ca.
"Lục lão đệ!" Lam Vọng Long đối với Lục Hạc Minh cũng thân thiết đến kì lạ.
"Đã bao nhiêu lâu rồi anh em chúng ta không cùng nhau uống rượu nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT