Từ Tĩnh Trung về nhà trọ mà mình đang thuê, mà Doãn Hi chạy theo phía sau hắn, "Tĩnh Trung, Tĩnh Trung, Anh đừng giận mà."
Từ Tĩnh Trung giả vờ là mình đang rất đau lòng, "Em có biết chúng ta đang gặp bao nhiêu là nguy hiểm hay không? Vậy mà đã có người ngoài nghi ngờ anh, còn có người còn tra ra được chút thông tin, chuyện này thật sự lộ ra ngoài, em mà còn theo anh thì chính là tự tuyệt đường sống của mình." 
"Không phải anh nói mình đang thiếu tiền sao, còn nói là làm cách gì cũng không tìm được đầu mối tiêu thụ, đây là ôm muối bỏ bể đó...." Doãn Hi cũng không ngờ được chị họ mình lại có thể quen được một phú nhị đại như vậy, "Nếu như Lục Thiên Phóng cảm thấy hứng thú với bảo tàng này như vậy, chi bằng chúng ta...." 
"Hừ! Hắn ta cùng lắm chỉ là một tên công tử bột." Lục Thiên Phóng........Một tên ngốc! Nhưng lại nhiều tiền! Nhưng mà hắn còn có một ông bố và một bà mẹ không dễ chọc vào, làm cái nghề này quan trọng nhất là kiếm được nguồn tiền dồi dào, mà bố mẹ Lục Thiên Phóng nhất định là cây gậy chống lưng lớn nhất, nhưng mà bọn họ đều cầm tinh con hổ lại còn là một đôi hổ thành tinh. Có muốn cũng không dễ trêu. 
"NHưng mà...." Doãn Hi chán nản ngồi lên ghế salon, dưới mông đột nhiên thấy hơi đau, đứng lên nhìn lại thì thấy mình vừa ngồi lên một mô hình hình người, mà hình người này giống...... 
Từ Tĩnh Trung tức tốc nhảy qua giật mô hình lại, đây là mô hình của Biệt đội báo thù đấy, sao nó lại nằm trên ghế salon chứ. 
" Tĩnh Trung, anh đã lớn thế này, mà còn chơi mấy cái con nít như vậy..." Doãn Hi cảm thấy hơi quái dị. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play