Chuyện Vinh Mẫn Giai thôi việc không nằm ngoài dự kiến của các đồng nghiệp, lúc ấy tuy rằng cô rất kích động nhưng nói cho rõ ràng thì bố cô là người trọng nam khinh nữ, từ ngày cô sinh ra đời đã không cần cô cũng không quan tâm đến cô một lần. Bây giờ già rồi lại muốn tìm con gái nuôi mình sao? Đúng là, dựa vào đâu chứ?
Sau khi cô xảy ra việc tranh chấp ở công ty, mấy người trẻ tuổi đều cảm thấy cô làm rất đúng, không nên cấp tiền dưỡng lão cho ông bố cặn bã như thế, vài người hơi lớn tuổi biết xem xét tình huống thì nói cô phải cấp tiền phí sinh hoạt cơ bản, một số người khác lại nói nếu bố cô đưa đơn kiện cô, chắc chắn một chút phần thắng cô cũng không có.
Mọi người tranh luận hồi lâu vẫn chưa ra kết quả gì nhưng cũng rất thông cảm cho Vinh Mẫn Giai, nguyên nhân bởi vì mọi người có cái nhìn không tốt lắm đối với tính tình của cô, nhưng thấy cô cũng đáng thương nên tha thứ cho cô.
Tuy lần này cô xin thôi việc trong thầm lặng nhưng lúc thu dọn đồ đạc các đồng nghiệp đều vây quanh cô, người này một câu người kia một câu thay nhau an ủi. Cô cảm ơn tất cả mọi người, rồi ôm thùng đồ rời khỏi công ty.
Cô ngồi trong xe nghĩ ngợi, thật sự không nghĩ như mẹ cô, không muốn về thăm người nọ chút nào. Nhưng cô hiểu tính cách của mẹ, cô không đi, bà vẫn sẽ đi một mình, không có người ở bên cạnh giúp, mẹ già của cô chắc chắn sẽ chịu thiệt.
Cô đã hiểu ra, so với tiền lương ít ỏi mà mình kiếm được, thì người nhà họ Vinh càng vừa mắt với chuỗi cửa hàng của mẹ cô hơn.
Trong lúc đang mãi suy tư, có người gõ gõ cửa sổ xe cô: "Nhìn từ xa em thấy rất giống chị, thì ra chị làm việc ở đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play