Vào kì nghỉ hè, 80% người ngồi trên tàu là sinh viên từ khắp nơi đổ về, có nam sinh và nữ sinh ngồi chơi bài cùng nhau, hoặc là cúi đầu nghịch điện thoại, hoặc là nói chuyện phiếm, mỗi một người tựa như vừa mới trưởng thành không còn giống mình như ngày trước nữa.
La Giác ngồi trong góc, rất khác biệt mà cầm một cuốn sách đã cũ, điện thoại kiểu cũ đặt lên trên bàn, so với không khí thanh xuân tươi mới xung quanh hoàn toàn lạc lõng.
"Người đó là ai thế?" Nam sinh Trương Sơn nhỏ giọng hỏi Lý Tứ đang ngồi bên cạnh mình.
"Đầu bảng của trường chúng ta, La Giác."
"Học khoa nào thế?"
"Khoa Toán."
" Bộ dạng không tồi, ai nói bọn học khoa toán đều là khủng long chứ?" Sự thật thì bộ dạng La Giác không tồi, không mang khuôn mặt trái xoan thời thượng nhưng khuôn mặt tròn đầy của La Giác lại mang đến cảm giác rất cổ điển, một đôi mắt to trong hơi xếch lên ở phần đuôi mắt, da trắng mịn như ngọc cổ thượng hạng. Một mỹ nữ như thế cho dù là mặc áo sơ mi với quần jean, tóc buộc đuôi gà đeo thêm một cái kính cận thì cũng vẫn là mỹ nữ --- bình thường mọi người đều nói rằng nhan sắc có bao nhiêu thì đeo kính lên chẳng khác nào con vịt, còn tháo mắt kính xuống lại thành mỹ nữ thì chỉ có bọn người mù mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT