Đỗ Minh đứng trước một cửa hàng Bạch Ký, chỉ mới là buổi sáng mà người ra vào đã đông đúc lắm rồi, hắn thầm nghĩ không lẽ Vinh Mẫn Giai thật sự là con gái độc nhất của chuỗi cửa hàng nổi tiếng này hay sao?
Hắn thanh cao nhưng không có nghĩa là hắn không cần tiền, ngược lại là đằng khác, nếu không có tiền ai dám nói mình thanh cao? Ngẫm lại thì lúc hắn mất việc, nhà hắn đều sống dựa vào những đồng lương hưu ít ỏi của mẹ hắn; trước đó hắn chỉ là một giáo viên dựa vào trình độ Tiếng Anh khá tốt của mình mà đi dạy thêm, còn bị người khác áp bức, gây khó dễ, nếu hắn có tiền thì làm sao phải chịu cảnh như vậy đây? Thậm chí nếu hắn có tiền thì Tần Sảng cũng sẽ không đòi ly hôn với hắn.
Bạch Ký tuy rằng chỉ là một công ty làm ăn nhỏ sở hữu mười cửa hàng, ở thành phố A này cũng chưa được coi là một xí nghiệp cỡ trung nhưng trong mắt người dân bình thường thì đã là quái thú nuốt tiền như ngóe rồi, quy mô lớn nhỏ không nói đến, quan trọng nhất là buôn bán đắt hàng một cách đều đặn, mỗi ngày thu vào nhiều tiền đếm không xuể, có thể gọi là phú hào ẩn mình, mà càng quan trọng hơn nữa là Vinh Mẫn Giai là con gái độc nhất! Tất cả những thứ này đều sẽ là của cô ta! Chỉ cần cưới cô ta thì tương đương với việc cưới một hòm châu báu, bây giờ trong đầu của hắn không còn xem Bạch Ký chỉ đơn giản là sở hữu mười cửa hàng nhỏ nữa rồi.
Vừa nghĩ đến đây, Đỗ Minh lấy điện thoại ra, bên kia rất nhanh đã nhận cuộc gọi, "Alo?" Giọng nói của cô khàn khàn giống như chưa tỉnh ngủ.
"Con sâu lười, còn chưa dậy cơ à?"
"Cũng không có gì để làm mà." Vinh Mẫn Giai lười biếng nói.
"Không phải hôm nay em vẫn có lớp sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT