Lục Thiên Phóng vừa đọc thông tin khách hàng vừa cười, "Nhà ở khu tập thể cũ, căn nhà rộng 82 mét vuông, một chiếc xe đội địa, lương hưu của hai ông bà già là tám ngàn một tháng, có một đứa con trai làm IT, lương một năm là một trăm sáu lăm ngàn, hèn gì mà nhà họ nghi là cô gái kia nhắm đến tiền nhà họ." 
"Ở thành phố A mà nói thì lấy cái này làm điều kiện để kết hôn đúng là không tệ." Vinh Mẫn Giai nói. 
"Theo như cô nói, thì người này có đi xem mắt cô cũng ưng đúng không?" Lục Thiên Phóng lấy ảnh chụp ra, là người đàn ông yêu cô gái kia điên cuồng mặc kệ cha mẹ không đồng ý. 
Vinh Mẫn Giai liếc mắt một cái, lại nhìn tấm ảnh nhỏ dán trên bảng thông tin khách hàng, "Sinh năm 86 à? Sao tôi vừa nhìn cứ tưởng là sinh năm 68 thế! Sơ mi ca rô, đầu dầu, mặt mụn, người như thế này trong nhà còn phải đốt nhang cầu trời đấy, than vãn cái gì đây? 
"Không phải cô nói người này điều kiện không tệ à?" 
"Kính thưa, điều kiện kinh tế là để xem xét, còn nếu không đạt tiêu chuẩn của bản thân thì xin pass." 
"Chẳng trách bây giờ nhiều người còn ế kinh khủng." Âu Vân Khai lắc đầu thở dài." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play