Sau khi tiễn người phụ nữ trung niên cầm đống hình khóc lóc những mười phút kia đi, Uông Tư Điềm xoa cổ mình, cầm di động định đặt một phần đồ ăn bên ngoài trên app, bây giờ cô đã bắt đầu nghiêm túc cân nhắc đề nghị của Vinh Mẫn Giai về việc mở rộng quy mô kinh doanh rồi, chủ yếu bởi vì công việc nghiệp vụ quá nhiều, nhưng Lục Thiên Phóng và bảo tiêu Âu Vân Khai của anh ta đã hai tuần không đi làm rồi, một mình cô thật sự không đảm đương nổi.
Ví dụ như người phụ nữ mới vừa rời đi kia, nếu chỉ nhìn bên ngoài, ai mà nhìn ra được bà ta chính là người vợ của một triệu phú cơ chứ, trên cả người chỉ độc một đôi giày da lạnh là hàng real, giá tiền: 500 tệ, tuổi thọ: 5 năm, vị phu nhân đồng cam cộng khổ với chồng đến nỗi kem dưỡng cũng chỉ là loại Úc Mỹ Tịnh rẻ nhất, ở nhà mỗi ngày chăm chỉ chăm lo đến nỗi nhà không có một hạt bụi, bà còn nấu ăn ngon, cũng chính vì tay nghề nấu ăn của bà, ông triệu phú này mới ba lần bốn lượt rước bà về nhà, quăng cho bà mấy đồ gia dụng, bà cũng tưởng rằng ông ta có tình ý với mình, với những việc bên ngoài mắt nhắm mắt mở, càng không phải nói bà chính là mẹ của cặp trai gái con ông ta, bà vốn luôn nghĩ rằng mặc cho ông ta dày vò mình như thế nào, chung quy lại thì cốt nhục mới quan trọng nhất, thứ quan trọng nhất chính là con cái của bà bởi thế nên bà không còn quản chặt ông như trước nữa.
Ai mà biết một khi thả rông thì lại có chuyện, vào mùa xuân năm nay đột nhiên ông ta trở mặt, đương nhiên bà không đồng ý, nhưng trái tim ông ta cứ như sắt không bằng, bởi vì bà không chịu ly hôn, ông ta liền đuổi con trai con gái đang làm việc ở công ty thẳng về nhà, kể cả đồ gia dụng cũng không cho dùng.
Con trai của người đàn ông đó trách bà không giữ chặt người đàn ông của mình, trước mặt ông ta bà chẳng có ý nghĩa gì cả, bà không thể nói thay cho con trai mình, bây giờ bà mới biết cái danh phú nhị đại của con trai chỉ là giả dối, ông già nó không hề hỗ trợ cho thằng con trai, đứa con gái thì ngược lại, sau khi bị đuổi khỏi công ty rất nhanh đã tìm được một công việc khác ở Bắc Kinh, nói sơ qua cho bà rồi rời đi, nói rằng sau này kiếm được tiền sẽ rước bà về dưỡng già, rõ ràng chẳng muốn dính líu gì với chuyện này.
Người phụ nữ như vừa mới tỉnh dậy khỏi cơn mơ lúc này mới tìm đến văn phòng của Tư Điềm, thật sự thì một triệu phú hơn năm mươi tuổi trình độ văn hóa là tiểu học thì biết gì ba cái thủ thuật bảo mật chứ, hơn nữa ông ta cũng không có ý định bảo mật, tay trong tay với tình nhân công khai khắp chốn đã được mấy năm rồi, mỗi bà vợ của ông ta không biết thì thôi đi, không ngờ con cái của ông triệu phú này còn tường tận hơn cả người được gọi là vợ này nữa.
Uông Tư Điềm điều tra sơ qua thì đã có được một đống chứng cứ, ông ta là một người giàu, gốc gác của tình nhân chả là cái gì, chỉ là một nhân viên hầu rượu, chưa đủ mười tám tuổi đã qua lại với ông ta, còn sinh ra một đứa con gái, đứa con gái năm nay đã được mười lăm tuổi, ả hầu rượu kia năm nay bốn mươi tuổi rồi, chỉ là gương mặt trang điểm không hù được người khác thôi, nhưng người ta đã có thủ đoạn tóm được ông triệu phú rồi, còn sinh cho ông ta một đứa con gái thông minh lanh lợi, ông ta quyết định ly hôn cũng bởi vì khi con gái của ả tình nhân thi tốt nghiệp cấp hai đã đứng nhất toàn quận, trực tiếp được nhận vào trường cấp ba tư nhân tốt nhất của thành phố, lấy được học bổng các thứ.
Đúng vậy, trước mặt "tình cảm", quan niệm trọng nam khinh nữ thì có xá gì, càng không phải nói thằng con trai vô cùng tầm thường kia cũng chẳng phải loại mà ông ta thích thú, trước mặt sau lưng ông ta thì gọi nó là thằng thất bại, nói nó y chang mẹ nó, đều là thứ không có tương lai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play