Sáng hôm sau, Tịch Phong Hà tỉnh dậy trên giường. Nàng vẫn mặc giá y và giày thêu, trên bàn còn ván cờ dang dở, Cố Chung Việt đã biến mất. Tịch Phong Hà nhớ mang máng nàng thua mấy trận, nhưng vẫn liều mạng ngăn cản. Cố gắng mấy ván, cuối cùng nàng chịu thua ngủ mất.
Tối hôm qua nàng ghé vào bàn ngủ, có lẽ Cố Chung Việt bế nàng lên giường… Mặt Tịch Phong Hà đỏ ửng.
Ấn tượng ban đầu Cố Chung Việt khá lỗ mãng, còn dám ngạo mạn chê trách tình yêu của Đế Hậu. Lần thứ hai gặp mặt, lúc đó Tịch Phong Hà đang khóc lóc, tuy thái độ của hắn vẫn khiến nàng tức giận, nhưng ít nhiều hắn đã xua tan mây đen trong lòng nàng.
Tối qua ở chung, Tịch Phong Hà cảm thấy Cố Chung Việt là một người khó lường. Nhưng hắn là chính nhân quân tử, không nhân cơ hội chiếm đoạt nàng, đáng giá kết giao. Hai người đã là phu thê, mặc dù không có tình yêu, nhưng chỉ cần Cố Chung Việt tôn trọng nàng, nàng sẽ không bạc đãi hắn, giống như trước kia nàng vẫn luôn bảo vệ những đứa bé trên phố.
Trong tiềm thức, Tịch Phong Hà đã coi Cố Chung Việt là thân nhân của mình.
Tịch Phong Hà hỏi Chu Khinh mới biết tối qua Cố Chung Việt ngủ ở thư phòng. Cảm tình của nàng dành cho hắn lại tăng thêm.
Ăn sáng xong, Chu Khinh nhắc nàng hôm nay đi gặp Hoàng Thượng.
“Ta tự đi? Cố Chung Việt không cần đi?”
“Tiểu thư… Thái tử phi, không được gọi tên của Thái Tử!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT