Cố Chung Việt vừa về, đập vào mắt là cảnh tượng: Hoàng Hậu của hắn và các phi tử đang vây quanh một gã nam tử, không hề phát hiện ra hắn.
Hắn dạo quanh rừng hồi lâu, mãi mới bắn trúng một con hươu sao. Mấy động vật nhỏ như thỏ gà gì đó đều ném cho Lan Sùng xử lý. Hắn mệt mỏi, cũng muốn quay về gặp Tịch Phong Hà, bèn lấy cớ về nghỉ ngơi trước. Ai dè nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hắn tức tới mức suýt chút nữa giương cung bắn trúng đầu Lý Trình Tiên.
Tịch Phong Hà quay lưng về phía Cố Chung Việt, Cố Chung Việt không thấy rõ vẻ mặt nàng. Nhưng nhìn Thân Mục Huyên gật đầu tán dương, Cố Chung Việt cảm giác Tịch Phong Hà không khác là bao, nổi giận sung thiên.
Lý Trình Tiên, ngươi được lắm. Trẫm thật lòng tin tưởng ngươi cảm tạ trẫm, ngươi lại dám xuống tay với Hà Nhi, để xem trẫm thu thập ngươi như thế nào.
“Khụ!” Cố Chung Việt ho khan, bình tĩnh lại gần các nàng, “Trẫm có quấy rầy Lý công tử và chư vị ái phi không?” Hai chữ “Ái phi” nghiến răng nghiến lợi, Tịch Phong Hà quay đầu nhìn Cố Chung Việt, phát hiện hắn cười nhưng ánh mắt cực kỳ hung ác.
“Tại hạ đang dạy các nương nương cách pha trà.” Lý Trình Tiên bình thản đáp.
Cố Chung Việt mỉm cười, ánh mắt nghiền ngẫm, “Được tận tai nghe Lý công tử dạy cách pha trà, phi tần của trẫm thật có phúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT