Cố Chung Việt là… đoạn tụ? Chẳng lẽ với Lan Sùng?! Nhưng rõ ràng hắn… Sao Hứa Khánh Hoán biết? Tịch Phong Hà vừa phẫn nộ vừa khó hiểu, đầu óc như ở trên mây. 
Hứa Khánh Hoán biết mình nói sai, chột dạ cúi đầu, cảm giác bánh hoa lê trong tay không còn thơm như trước.
“Hoàng Hậu nương nương, thật ra chúng thần biết hết rồi.” Tề Mẫn nói thẳng.
“Hả?” Tịch Phong Hà còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, mê man nhìn nàng ấy.
“Mỗi lần Hoàng Thượng tới cung bọn thần đều như đang dạo chơi, ánh mắt người nhìn chúng thần chẳng khác nào đang nhìn đống cải trắng vô tri. Tỷ muội chúng thần suy nghĩ hồi lâu, mãi mới hiểu ra Hoàng Thượng là…”
Tề Mẫn ngập ngừng, thấy Tịch Phong Hà nhíu chặt mày. Nếu chuyện này bị Hoàng Thượng biết, e rằng Tịch Phong Hà sẽ phải chịu tội, nàng ấy giơ tay thề:
“Hoàng Hậu nương nương, chúng thần biết người có nỗi khổ riêng. Người không chỉ quản lý Hậu cung, còn phải giấu giếm bí mật thay Hoàng Thượng. Chúng thần chắc chắn sẽ giữ kín như bưng, tuyệt không nhắc nửa câu trước mặt Hoàng Thượng. Người cứ yên tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play