Nể mặt Chu Khinh, Tề Mẫn hào phóng tặng Vân Chi hộp son cuối cùng. Vân Chi sống trong cung mấy năm, đã quen nhìn mọi người nâng cao đạp thấp, nhục nhã kẻ hèn yếu. Nay thấy các phi tử đều là người hiền hậu, nàng ta cuống quít cảm tạ, đôi mắt đỏ ửng, định khom lưng quỳ gối. Tề Mẫn vội giữ nàng ta lại.
“Hiếm khi tỷ muội đoàn tụ, mau về với tỷ tỷ của ngươi đi.”
Vân Chi ôm hộp son vào lòng, cung kính hành lễ, xoay người rời đi.
“Đúng là tiểu cô nương đáng yêu, một hộp son mà cũng vui vẻ đến vậy.” Hứa Khánh Hoán cảm thán.
Chu Khinh nhìn bóng dáng gầy yếu của Vân Chi, nở nụ cười nhạt, tạm biệt ba người quay trở về điện Phượng Nghi. Các nương nương bán son, nhưng dù gì vẫn là thiên kim tiểu thư, sao có thể hiểu nỗi niềm sung sướng của người nghèo.
. . .
Điện Phượng Nghi, Cố Chung Việt đang ngủ trưa. Tịch Phong Hà ngồi bên đọc sách mượn từ chỗ Thân Mục Huyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play