Đình Tân Sơn.
Hoa sen chính vụ đã bắt đầu có dấu hiệu suy tàn. Bởi vì trời nóng, ếch không chịu nổi hồ sen, ghé vào bên bờ kệp “ộp ộp”. Cố Chung Việt định sai người bắt đàn ếch, Tịch Phong Hà vội ngăn lại. Thiếu ếch mùa sen chẳng khác nào thiếu than ấm ngày tuyết rơi.
Hắn không hiểu cách ví von của Tịch Phong Hà, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời nàng giữ đàn ếch lại.
Hiện tại nghe đàn ếch náo loạn, gân xanh trên trán Cố Chung Việt giật giật. Không chỉ bởi lũ ếch đáng ghét, còn vì cung nữ bâu đầy chật ních hành lang đình Tân Sơn. Xung quanh rộn ràng nhốn nháo, trong đình lộn xộn chật chội. Trên bàn đá bày một đống bình sứ, Tề Mẫn đang tiếp đón các nàng.
“Nào nào nào, son bột nước chính tay bổn cung làm đây! Thế gian này có một không hai, cực kỳ quý giá, ai đi ngang qua đừng bỏ lỡ nhé!” Nhìn thế nào cũng giống bà chủ cửa hàng son phấn phố Trường Minh.
Hứa Khánh Hoán ngồi bên đếm tiền, trước mặt nàng ta là một đống bạc vụn.
Cố Chung Việt im lặng đứng bên bờ hồi lâu. Lan Sùng cảm nhận được bầu không khí ác ma, lén lút lùi lại hai bước. Bỗng nhiên hắn ta nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, vội la: “Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương cũng ở trong đình kìa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT