“Nàng biết nàng là ai không? Quốc mẫu một phương! Ngang nhiên trốn ra ngoài lăn lộn với đám nữ tử thanh lâu, rốt cuộc còn thể thống gì!” Cố Chung Việt quát lớn.
Lúc này Tịch Phong Hà mới phản ứng lại: Cố Chung Việt dựa vào cái gì mà răn dạy nàng. Nàng không phục nhìn Cố Chung Việt, bắt đầu khua môi múa mép: “Thần thiếp lăn lộn với nữ tử thanh lâu thì sao? Bệ hạ có chắc trước kia chàng chưa bao giờ tới Túy Hoa Lâu không? Số lần bệ hạ tới Túy Hoa Lâu có khi còn nhiều hơn thần thiếp ấy chứ!”
Cố Chung Việt nghẹn họng, nói tiếp: “Đó là thời tuổi trẻ lông bông mà thôi. Ngày ấy trẫm chưa thành gia, hiện tại trẫm là nam tử đã có gia thất, đương nhiên sẽ không tới mấy chỗ đó.”
“Thật không?” Tịch Phong Hà nhướng mày.
“Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy. Huống chi trẫm là Hoàng Đế, Quân Vương không nói đùa!”
“Được, thần thiếp nhớ kỹ mấy lời này của Hoàng Thượng.”
Tịch Phong Hà cười trộm. Cố Chung Việt phát hiện mình rơi vào tròng, khí thế bay biến, còn dễ dàng ưng thuận ngay tắp lự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play