Hoắc Ảnh Thanh đã quen với việc ẩn giấu khí tức, nên cô dẫn Huấn Tử tránh đi những vị trí bắt mắt, đi về phía sau căn nhà ngói kia.
Đã đến giờ ăn tối, nhà nào trong làng cũng đầy khói và mùi thơm của thức ăn thoang thoảng.
Hoắc Ảnh Thanh cũng không đói lắm, cô nhìn làn khói trong suốt rồi hỏi: “Đồ tiếp tế các anh gửi đến là gì đấy?”
“Tôi biết ý của cô.” Huấn Tử cau mày gật đầu, “Thứ chúng tôi gửi tới là mì ăn liền và các sản phẩm ăn nhanh khác, loại đồ ăn chỉ cần ngâm trong nước nóng là xong, bọn hiển nhiên là đang nấu, nói cách khác, tỏng hầm của bọn họ hoàn toàn có đủ vật tư, họ giam giữ đội trưởng Kỳ không phải là để nhận được nguồn cung cấp lâu dài.”
“Không phải vì vật tư…”
Hoắc Ảnh Thanh lẩm bẩm những lời này, sau đó tìm được một cửa sổ có chốt lỏng ở phía sau nhà, cô kiên nhẫn dùng tay dịch chuyển, đợi đến khi trời tối hẳn, cửa sổ mới bị mở ra.
Huấn Tử có chút lo lắng, từ trong thắt lưng rút ra một con dao đưa cho Hoắc Ảnh Thanh.
Hoắc Ảnh Thanh cầm dao, nhanh chóng nhảy qua cửa sổ vào trong nhà.
Trong nhà chỉ có mấy ngọn nến, khi hai người bước vào, một cơn gió thổi qua khiến ánh nến mờ ảo lay động, khiến bóng dáng cô đung đưa trên mặt đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT