La Cao vốn là một tay xã hội đen đường phố, tính khí lại dễ bộc phát, bây giờ anh ta còn bị cười nhạo như một con cóc, lại nghe được rằng người mà anh ta xem anh em tốt lại thầm ghét anh ta về trình độ học vấn và ngoại hình của anh ta, điều mà anh ta luôn cảm thấy tự ti, lửa giận bùng lên, anh ta liền hất tung cái bàn trước mặt, chỉ vào mũi Hoắc Phong rồi chửi:
"Hoắc Phong, ý anh là gì? Tôi coi anh như anh trai, nhưng anh lại coi tôi như một kẻ ngốc phải không? Nếu không phải anh nói với tôi rằng em họ của anh không có cha mẹ, không cần bất kỳ món quà nào, thì tôi đã chả đến rồi!"
Nói xong, anh ta cũng không thèm nhìn Hoắc Phong bị tạt 1 đống rau lên người, xoay người đi vào trong đám đông.
Hoắc Ảnh Thanh cũng nhân cơ hội vơ lấy cái túi, nhanh chóng rời đi.
Nước sốt chấm thịt nướng sắp từ đầu Hoắc Phong chảy xuống rồi, nếu không rời đi, chắc cô không nhịn được cười mất.
Chợ đêm trên phố nhộn nhịp vô cùng, tiếng người rao bán hàng liên tục vang lên, nhưng Hoắc Ảnh Thanh bước đi trong đó lại cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Cô biết rằng, trong ba tháng nữa, nơi này sẽ bị tang thi bao vây, xác chết khắp nơi, không có thức ăn, dưới cơn đói tột độ, những người may mắn sống sót sẽ chuyển sự chú ý sang đồng loại xung quanh.
Cô của cách đây 5 năm, còn phải  ăn kiêng để giảm cân, để có thể mặc vừa chiếc váy nhỏ.
Hoắc Ảnh Thanh không chút do dự mua lại quán hàng rong mà cô từng tránh mặt không nỡ mua, vừa vội vã về nhà, vừa ăn đồ nóng vừa điên cuồng lướt xem tin tức mới nhất trên điện thoại.
Thông qua cơn mưa bình luận trước khi chết kia, Hoắc Ảnh Thanh mơ hồ hiểu được toàn bộ mọi chuyện:
Cô vốn luôn sống trong một cuốn tiểu thuyết có góc nhìn nam chủ, và anh họ Hoắc Phong của cô là nhân vật nam chính của cuốn tiểu thuyết này.
Hoắc Phong vốn chỉ là một chàng trai trẻ sửa xe. Khi mạt thế ập đến, hắn đã dựa vào kiến ​​thức máy móc và lòng dũng cảm của mình để xây dựng căn cứ an toàn mạnh mẽ nhất trong ngày tận thế, được các cô gái trẻ vây quanh, sống một cuộc đời mà hắn không bao giờ dám tưởng tượng trước ngày tận thế.
Đây là phần giới thiệu của cuốn sách, đáng tiếc là nam chính của cuốn sách này quá thánh mẫu, đã nhận được hơn 100.000 bình luận, trong đó hơn 8.000 bình luận mắng chửi nam chính, tác giả cũng bị mắng đến mức phải offline.
Nếu như không có sự ủng hộ và ưu ái thần thánh của tác giả, các nhân vật trong sách đều lần lượt trở lại trạng thái bình thường. Nếu không phải như vậy, thì La Cao-người luôn nghe lời Hoắc Phong sao có thể dám hất thịt nướng vào người hắn trên đường phố chứ?
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, tâm trạng căng thẳng của Hoắc Ảnh Thanh cuối cùng cũng thả lỏng.
Tin tức trên điện thoại đều là những chuyện xảy ra trong quá khứ, một ngôi sao nào đó trốn thuế, một người phát trực tiếp nào đó ngủ quên, đợt xả nước thải hạt nhân thứ tư ở đất nước nghìn đảo, đều phát triển theo trí nhớ của Hoắc Ảnh Thanh ở kiếp trước, nói cách khác, ba tháng sau, mạt thế vẫn sẽ đến như dự đoán.
Đến lúc đó, nguồn nước chứa đầy bức xạ hạt nhân sẽ tạo điều kiện cho các sinh vật ô nhiễm dưới đáy biển trèo lên bờ, những loài thực vật đã hấp thụ chất thải hạt nhân sẽ mọc tim, chỉ biết tham lam hút máu, mà con người uống phải nước bị nhiễm sẽ trở nên yếu đuối bệnh tật, những đứa trẻ vừa chào đời thậm chí sẽ mọc ra cái đầu thứ 2, xác chết sẽ bị virus điều khiển, sau đó biến thành một tang thi chỉ biết cắn người.

Nhớ lại nỗi đau khi bị tang cắn vào da thịt, Hoắc Ảnh Thanh lại cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi.
Cô không thể ngồi yên chờ chết như kiếp trước được!
Hoắc Ảnh Thanh lập tức đứng dậy, rao bán biệt thự với giá rẻ, lại nhanh chóng tìm được hai căn nhà cho thuê thông nhau với ba phòng ngủ và một phòng khách ở trên mạng, tại mạt thế, những hộ sống ở nhà cao tầng lại không dễ bị tang thi tấn công như những ngôi nhà ở nông thôn, hơn nữa tầm nhìn lại hoàn hảo, cô lập tức trả luôn tiền đặt cọc nửa năm, lại rao bán căn biệt thự mà cô đang ở, đồng thời chọn người trang trí, đặt trước hai cánh cửa an ninh cấp ngân hàng và kính chống đạn có sức phòng hộ lớn.
Sau khi cơ bản chọn xong trạm an toàn cho ngày tận thế, Hoắc Ảnh Thanh lại kiểm tra điện thoại, mua trên mạng một lượng lớn gạo, bột mì, ngũ cốc và dầu, cũng như đồ ăn liền, thịt hộp, trái cây đóng hộp, đồ ăn dễ bảo quản như thịt xông khói, xúc xích, bí ngô, bí đao, khoai lang, củ cải, v.v. Mùa đông sắp đến rồi, những loại rau này sẽ không bị hỏng nhanh.
Về cơ bản, thực phẩm đã được mua xong, tiếp đó cô lại đặt trên mạng hàng chục thùng băng vệ sinh, giấy vệ sinh, túi sưởi, miếng làm mát và các vật dụng tiêu dùng khác. Cô cũng rao bán online tất cả những món hàng xa xỉ chưa sử dụng của mình, sau đó lại mua đồ giữ ấm như áo khoác quân đội, áo khoác ngoài và những kiểu quần áo khác, rồi gửi tất cả đến địa chỉ mới.
Trong lúc cô đang bận rộn, đoạn phim quảng cáo mà Hoắc Ảnh Thanh dùng để phá vỡ bầu không khí buồn tẻ kết thúc bằng giọng nói điềm tĩnh của nữ phát thanh viên:
"Gần đây, để thu hút người xem, có 1 hot blogger đã giả làm phụ nữ mang thai, đặt bóng bay vào bụng để lừa bác sĩ thực tập nghe cử động của thai nhi, sau đó làm nổ quả bóng vào đúng thời điểm bác sĩ thực tập đặt ống nghe vào đó. Sóng âm qua ống nghe được khuếch đại vô số lần đã trực tiếp làm thủng màng nhĩ của bác sĩ thực tập đó. Mặc dù các bác sĩ đã cố gắng hết sức để cứu anh ta nhưng tai của bác sĩ thực tập đã bị tổn hại nghiêm trọng, một tương lai tươi sáng cứ như vậy mà mất đi..."
Đôi mắt của Hoắc Ảnh Thanh lập tức sáng lên.
Vị bác sĩ bị mất gần hết thính giác kia chính là nhân vật phản diện lớn nhất trong cuốn sách này, Châu Túy Phong.
Thần kinh thị giác của zombie đều bị hư hỏng nhưng lại rất nhạy cảm với âm thanh, tiếng động và mùi vị, có thể nói, chỉ cần có trở ngại về thính lực thì trong mạt thế chính là trải qua đại kiếp nạn. Nhưng chính Chu Túy Phong khiếm thính ấy đã mở ra 1 con đường máu để sống sót qua ngày tận thế.
Cô muốn sống sót, không muốn trở thành bàn đạp cho cả nhà Hoắc Phong.
Cô phải tìm được Chu Túy Phong!
————————
Cao hứng chọn đồ cả một đêm, sáng sớm hôm sau, bạn cùng phòng kí túc Lý Đình gọi cho cô, vừa mở miệng liền nói: "Thanh Thanh, cậu nổi tiếng rồi! Có người đã đăng một đoạn video về cậu và người đàn ông đi xem mắt kia lên mạng, 1 mình cậu chiếm 2 hotsearch rồi đó!”
Hoắc Ảnh Thanh đáp lại 1 tiếng, mở mục tìm kiếm, nhìn hai mục hotsearch đang lặng lẽ leo lên:
[Bị người thân đem tặng làm nhân tình]
[Miệng bà mối nhưng tâm lừa người]
Cô vừa nhìn điện thoại, vừa nghe Lý Đình cũng không quên giải thích ở đầu bên kia điện thoại: “Thật ra chuyện của cậu là từ khóa hot, chủ yếu là có một đại ca thay cậu lên tiếng, nói cậu quá đẹp, còn người đàn ông kia quá thô tục, còn rất nhiều người vẫn đang mắng anh ta, không ngờ rằng anh họ của cậu, trông thì giống con người, nhưng lại làm ra loại chuyện ngu ngốc như vậy?
Hoắc Ảnh Thanh thái độ bình tĩnh, chỉ là không nói không rằng đáp lại 1 tiếng, xoay người thoát khỏi mục tìm kiếm, cẩn thận xem xét tiến độ giao hàng của những vật tư đặt mua tối qua.
"Đúng thật là kỳ lạ." Lý Đình hồi lâu không nhận được phản hồi, sau vài câu giễu cợt vô vị, cô ấy quan tâm hỏi: "Mà này, khi nào cậu mới quay lại trường? Cậu sắp trễ hẹn nộp báo cáo bài tập rồi đấy."
Hoắc Ảnh Thanh lơ đãng trả lời: “Tớ xin bảo lưu rồi, học kì này có lẽ sẽ không quay lại.”
Lý Đình nhất thời sửng sốt: “Hả? Sao lại như thế?"
Thấy giọng điệu của bản thân không đúng, Lý Đình lập tức sửa lại: "Ý mình là, sao lại đột ngột thế? Chúng ta không phải là một nhóm sao? Cậu mà đi thì bài tập của tớ phải làm như nào?"
Hoắc Ảnh Thanh im lặng một lát, sau đó dùng giọng điệu bình tĩnh nói: "Lý Đình, cậu học nghiên cứu sinh năm nhất đã 5 năm rồi, không phải đã đến lúc cậu nên tự làm bài tập rồi sao?"
"Nhưng, nhưng đây là bài tập nhóm mà!" Lý Đình lo lắng vội biện hộ cho chính mình.
“Tôi đã làm việc nhóm như thế này được 5 năm rồi.”
Hoắc Anh Thanh để lại câu cuối cùng rồi cúp điện thoại.
Trời sáng rồi, đến lúc đi gặp phản diện đại nhân rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play